Dường như Minh Tu Nghệ bẩm sinh bị thiếu mất sợi dây thần kinh tình cảm. Thân phận đồ đệ út của tiểu thánh tôn cao quý nhường nào, mặt mũi của cậu lại thuộc hàng tuấn tú khó tiềm, mấy năm nay chẳng biết có bao nhiêu cô gái bày tỏ tình cảm với cậu nhưng đều bị cậu nghiêm túc từ chối.
Lúc nhỏ cậu chỉ muốn cố gắng hết sức để không phụ kỳ vọng của cha mình, lớn lên thì vì thù hận cùng khát khao giúp đỡ sư tôn nên chỉ một lòng một dạ mong tu luyện đến hóa thần kỳ. Xưa nay cậu tâm vô tạp niệm, thậm chí sư tôn có lởn vởn cả ngày trước mặt cũng không thể khiến cậu phân tâm.
Trong đầu Minh Tu Nghệ chỉ có tu luyện và tu luyện. Lúc nào ánh mắt cậu nhìn Cung Ngô Đồng cũng chỉ như nhìn một kho bí tịch biết đi, chỉ hận sao không thể dán chặt bên người sư tôn để... Tu hành và luyện kiếm.
Trừ bốn năm trước vào lần đầu tiên nhìn thấy Cung Ngô Đồng và ngỡ y là thần tiên, từ đó về sau cậu chưa bao giờ cố tình chú ý đến gương mặt của Cung Ngô Đồng nữa.
Đây là lần đầu tiên.
Cung Ngô Đồng cau tít mày lại, có lẽ là bực bội vì bị dính bùn nên không hề để ý đến sắc mặt của Minh Tu Nghệ. Y sầm mặt đạp cậu ra và lạnh giọng hỏi: "Muốn ăn đòn à?!"
Minh Tu Nghệ hoàn hồn, vội vàng lúng túng đứng dậy, mặt đỏ tai hồng đáp khẽ: "Sư tôn thứ tội ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT