Từ nhỏ Cung Ngô Đồng đã nhai linh đan thiên cấp do tự mình luyện ra như ăn kẹo, đến năm mười tám tuổi thì mò lên tới nguyên anh kỳ, vì cơ thể nửa Phật cốt nửa ma cốt nên được thiên đạo thương xót, chỉ cần chịu một tia lôi kiếp, thuận tay rèn đại một món linh khí là qua ải.
Nếu để người khác biết con đường tu hành của y dễ dàng như vậy chắc sẽ tức đến ói máu hoặc nảy sinh tâm ma vì ghen tỵ.
Hiện tại vì lỡ "suy nghĩ linh tinh" mà tu vi của y rơi thẳng từ hóa thần kỳ xuống kim đan đại viên mãn.
Đám Việt Ký Vọng đã sớm chạy vội đi quét thang, mặt mày đứa nào đứa nấy trông đều rối rắm.
Cung Ngô Đồng đang cởi bộ quần áo rộng thùng thình xuống, mỉm cười nói: "Muốn cười cứ cười đi, khỏi cần phải nhịn."
Minh Đăng đứng cạnh đang rất cố gắng nhịn cười, thế mà còn làm bộ làm tịt đáp: "Dạ không dám ạ."
Mị ma xưa giờ chưa từng biết ngại là gì, Cung Ngô Đồng chẳng buồn để tâm là bên cạnh đang có người, quần áo cứ thế mà cởi hết lớp này đến lớp khác, cuối cùng lột sạch, để người trần đi lục quần áo trong tủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play