Hành lý còn chưa sửa soạn xong, Tang Ngâm đã rời
khỏi khách sạn, bắt taxi đến thẳng sân bay.
Máy bay đúng giờ cất cánh, sau khi hạ cánh đến
thành phố cũng đã là một giờ rưỡi sáng.
Luồng hành khách qua lại hàng ngày ở sân bay
quốc tế Bắc Kinh rất lớn, ngay cả vào nửa đêm cũng rất dễ dàng bắt gặp những
hành khách đang vội vã kéo va ly trong sân bay.
Những chiếc xe taxi xếp ngay ngắn thành một
hàng dưới chân cầu vượt, Tang Ngâm chọn ngẫu nhiên một chiếc rồi nói cho tài xế
địa chỉ của biệt thự Bách Nhất.
Cô không nói cho Hoắc Nghiên Hành biết lịch
trình của mình, cô muốn tạo bất ngờ cho anh.
Ngày hôm trước cô đã thức trắng đêm để quay
phim, hơn nữa ở bữa tiệc đóng máy cô cũng đã uống không ít rượu, nhưng Tang
Ngâm hiện giờ không những không hề mệt mỏi, ngược lại còn có chút phấn khích.
Chỉ cần tưởng tượng vẻ mặt của Hoắc Nghiên
Hành khi thấy cô đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, Tang Ngâm chắc mẩm nhất định
anh sẽ lại bày ra vẻ mặt nghiêm khắc, sau đó sẽ giáo huấn cô một trận vì đã muộn
như vậy còn một mình lên máy bay trở về.
Hoắc Nghiên Hành đôi lúc còn giống cha của cô
hơn cả Tang Bá Viễn, đến Tang Bá Viễn còn không quản chuyện của cô nhiều như Hoắc
Nghiên Hành.
Nghĩ đến đó cô đột nhiên cười phá lên, khiến
người tài xế đôi lúc còn phải nhìn lại người ở trong kính chiếu hậu, có lẽ anh
ta cho rằng bản thân đang chở một kẻ tâm thần trên xe.
Khoảng cách từ sân bay đến trung tâm thành phố
khá xa, Tang Ngâm dựa vào hàng ghế sau lướt xem điện thoại.
Cuộc trò chuyện của cô và Hoắc Nghiên Hành vẫn
dừng lại từ thời điểm trước khi lên máy bay, đến bây giờ đã hai tiếng đồng hồ
trôi qua, dòng tin nhắn cuối cùng là của Hoắc Nghiên Hành gửi, nói rằng anh
đang trên đường trở về nhà.
Lúc đó cô đã lên máy bay nên không thể kịp thời
nhận được tin nhắn, vậy mà hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, Hoắc Nghiên Hành vẫn
không thèm nhắn tin lại hỏi han cô.
Ngay khi cô vừa định tính sổ với anh thì một
dòng thông báo xuất hiện.
Cô vô tình nhấp mở thông báo, tiêu đề của bài
viết rất ngắn gọn, xúc tích, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề—-
Một người đàn ông bị cắm sừng nửa đêm mang dao
đến giết người báo thù.
Phía dưới còn có video đính kèm.
Nhìn tiêu đề bài báo sặc mùi câu view như thế
kia, Tang Ngâm có chút không nhịn được mà bật cười chế giễu, cô cho rằng báo
chí đã phóng đại quá rồi.
Cô vừa định nhấn nút quay trở về thì trên màn
hình phát sóng trực tiếp xuất hiện một bóng hình có chút quen thuộc, một cánh
tay còn đang rỉ máu.
Xung quanh là những ánh đèn đỏ luân phiên nhấp
nháy của xe cảnh sát và xe cứu thư ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.