Hoắc Nghiên Hành chỉ nói đến đón Tang Ngâm, cô
cũng đã đồng ý, chỉ có điều sau khi lên xe, cả hai người lại đều không có hứng
thú bàn luận nên đến đâu.
Có lẽ do không khí trong xe quá yên tĩnh, cảm
giác buồn ngủ cũng từ từ kéo tới, đi được nửa đường, Tang Ngâm đã dựa vào người
Hoắc Nghiên Hành mà ngủ thiếp đi.
Chiếc Bentley chạy một mạch đến biệt thự Bách
Nhất.
Sau khi xe tiến vào tiểu khu, chiếc xe lượn
vòng quanh mấy vòng rồi dừng lại ở tầng dưới.
Vách ngăn vẫn được dựng lên như cũ, ngăn cách
khoảng không gian giữa hàng ghế trước và hàng ghế sau.
Lời nhắc nhở của Nghiêm Minh truyền đến hàng
ghế phía sau: “Hoắc tổng, đã đến nơi rồi.”
Hoắc Nghiên Hành nghe thấy tiếng động thì liền
mở mắt, động tác xoa bóp cánh tay cho Tang Ngâm dừng lại, giọng nói có chút thoải
mái: “Mau ra mở cửa đi, nhớ nhẹ nhàng một chút.”
Nghiêm Minh không dám chậm trễ một giây, lập tức
đẩy cửa bước xuống xe, đi vòng qua đến hàng ghế phía sau rồi mở cửa.
Hoắc Nghiên Hành ôm Tang Ngâm xuống xe, cô vẫn
một mực ôm bó hoa hồng trong lòng không rời như vậy.
Nghiêm Minh lấy hành lý từ trong cốp xe ra rồi
đi theo họ, anh cẩn thận nhìn trước ngó sau nhưng vẫn không hề rời mắt khỏi
bóng hình hai người một nam một nữ ở phía trước.
Não bộ lập tức bị một ngàn câu hỏi xoay mòng
mòng.
Tại sao lại ngủ rồi?
Tại sao Hoắc tổng lại bế cô ấy xuống xe?
Đây là muốn làm gì?
Nghiêm Minh trong lòng vừa tò mò, đồng thời
trong thâm tâm âm thầm thắp hương cầu nguyện cho EQ của Hoắc tổng vẫn sẽ được tiếp tục duy trì
ở trạng thái tốt.
Sau khi ra khỏi thang máy, Nghiêm Minh mau
chóng bước tới, vòng qua phía trước giúp Hoắc Nghiên Hành mở cửa, trước khi đi
ra còn không quên xách va ly vào: “Vậy Hoắc tổng, tôi đi trước nhé, chúc ngài
và phu nhân năm mới vui vẻ.”
Nghiêm Minh còn sực nhớ đến những lời tâng bốc
của Viên Nguyên, anh bèn nói thêm: “Hạnh phúc hòa hợp.”
“Ừm.” Hoắc Nghiên Hành nhẹ giọng nói: “Tiền
thưởng cuối năm tự mình đi đến phòng tài vụ lãnh thưởng đi.”
“Vâng, cảm ơn Hoắc tổng!” Câu nói này đã đợi
chờ từ lâu, Nghiêm Minh khó khăn lắm mới cố kiềm chế được biểu cảm khuôn mặt,
trong lòng mở cờ vui mừng đến độ tim đập thình thịch không ngừng. Trong lòng
anh ta thầm nghĩ bụng: sau này hà cớ gì phải tâng bốc ai, cứ trực tiếp tâng bốc
phu nhân, còn chúc hai người tình cảm mỹ mãn, trăm năm hạnh phúc là được.
Nghiêm Minh nhẹ nhàng, âm thầm quay người đóng
cửa lại, Hoắc Nghiên Hành ôm Tang Ngâm đi vào phòng ngủ. Trong thời gian cô ở
Hàng Châu, tòa biệt thự Bạch Nhất đã được sửa sang trang hoàng lại. Phòng ngủ của
anh hiện giờ biến thành phòng ngủ chính, phòng ngủ bên cạnh trước kia là phòng
Tang Ngâm bây giờ biến thành phòng thay đồ của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.