《 Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha》
Sâu trong núi,
ở trong một khu biệt thự cao cấp hoang vắng.
Yến Vi Sí đang
đứng bên một miếng đất, những loại dược liệu thưa thớt gần như chìm trong cỏ
dại, anh được vợ tạm thời sắp xếp cho công việc vặt này, cậu đến đây từ sáng
sớm, ngay đến râu cũng chưa kịp cạo.
Với mái tóc
vàng được rẽ ngôi tự nhiên, cổ áo sơ mi không được kéo lên hoàn toàn và chiếc
cà vạt quanh cổ không được thắt chặt, cả người đều ở trạng thái hơi luộm thuộm.
Kiều Bí xách
túi đứng phía sau, anh lo thiếu gia với dáng vẻ chưa tỉnh ngủ này sẽ vấp phải
dây leo ngã đập đầu xuống đất, miệng ăn phải một ngụm bùn, vỡ mồm khóc với
người trong lòng hàng tiếng đồng hồ, sẽ ảnh hưởng đến lịch trình hôm nay.
Là một cấp dưới
quan tâm đến sự nghiệp vĩ đại của tập đoàn Yến thị, Kiều Bí tình nguyện nhận
việc nói: "Thiếu gia, vẫn là để tôi đào thì hơn."
Sắc mặt của Yến
Vi Sí trở nên lạnh lùng nói: “Anh tới làm gì, liên quan gì đến anh chứ!”
Kiều Bí: “...”
“Đồ để lại, anh
ra đằng kia đứng đi.” Yến Vi Sí chỉ sang một chỗ: “Quay video cho tôi đi.”
Kiều Bí đem cái
túi trong tay đặt xuống đất, trong đầu vẫn luôn có suy nghĩ "Tôi muốn giúp
nhưng thiếu gia lại có vẻ mặt giống như công việc mà vợ tôi giao cho tôi mà anh
cũng muốn cướp sao", đúng là một lời khó nói hết, nhất thời không hiểu ý của
Yến Vi Sí, anh hỏi lại: “Quay video gì chứ?”
Một tài năng
hiếm có của trường học, với mái tóc cắt theo kiểu học sinh, đụng tới lĩnh vực
mà bản thân không hiểu biết đôi mắt liền mở lớn, trông vô cùng ngốc nghếch.
Yến Vi Sí cười
nói: “Vừa rồi tôi nói cái gì, lặp lại một lần nữa đi.”
Da đầu của Kiều
Bí trở nên căng thẳng, trong đầu nổi lên một trận cuồng phong, mấy giây sau anh
mới nhớ ra nguyên văn lời nói của thiếu gia, bình tĩnh đọc ra: “Chụp hình cho
thiếu gia đúng không, được rồi, tôi chụp ngay lập tức đây!"
Yến Vi Sí ngẩng
đầu lên.
Kiều Bí lau mồ
hôi lạnh trên mặt, quay người lại, phía sau đột nhiên truyền đến một câu: “Nhớ
phải dùng phần mềm chỉnh ảnh.”
Anh loạng
choạng đứng dậy nói: “Phần mềm chỉnh ảnh sao? Không cần đâu, với phong thái của
ngài thì…”
“Đừng nịnh hót
tôi.” Yến Vi Sí lục lọi trong túi, lấy ra một cái xẻng tiện dụng: "Bảo anh
quay thì anh cứ quay đi."
Trong ánh ban
mai dìu dịu, Yến Vi Sí xắn tay áo, nhét cà vạt vào trong áo sơ mi, ngồi xổm
xuống, một tay cầm thảo dược, tay kia dùng xẻng đào rễ.
Cậu đào xới đất
lên nhưng không t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.