《 Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha》
Minh Xuyên nhà
tôi tốt nghiệp trung học cơ sở. Tôi bảo Trần Vụ gọi thằng bé vào phòng, hỏi nói
về nguyện vọng và điểm thi vào cấp ba, dựa trên điểm số của nó, nó nhất định sẽ
được nhận vào trường Nhất Trung ở Thủ đô.
Không ai ở thôn
Lão Thạch có thể học ở bất kỳ trường nào ở thủ đô, Minh Xuyên sẽ là người đầu
tiên.
Tôi rất vui.
Vì vui mừng nên
ăn nhiều hơn một chút.
Ngày thường sợ
làm phiền Tiểu Vụ nên cố gắng ăn ít nhất có thể, dù thằng bé có đút cho tôi thế
nào tôi cũng không ăn, nhưng bây giờ tôi đột nhiên ăn nhiều quá, bụng không
chịu nổi.
Khi Tiểu Vụ
động tác lưu loát thay đồ giặt sạch sẽ tấm vải lót cho tôi, tôi vừa hối hận lại
vừa cảm thấy đau lòng.
“Ba, ba bị
chuột rút ạ.”
Tiểu Vụ đã khéo
léo ấn vào bắp chân bị biến dạng của tôi, tôi nói, thực xin lỗi.
Thằng bé ngây
người nhìn tôi, bộ dáng kia vẫn giống như khi thằng bé còn là một đứa trẻ. Vẫn
là tiểu hòa thượng lưu lạc đến trần tục.
Tuy nhiên, đây
đã là năm thứ bảy thằng bé đến Thôn Lão Thạch.
Đó cũng là năm thứ 5 thằng bé một mình chăm
sóc tôi và em trai nó, trở thành trụ cột thay tôi quán xuyến mọi việc lớn nhỏ
trong gia đình.
Họ hàng thầm
bảo đứa nhỏ này là sao tai họa, nó vừa đến thì tôi đã liệt, người già ở nhà
cũng sớm ra đi.
Tôi nói thằng
bé không phải sao tai họa, nào có sao tai họa nào như vậy chứ.
Thằng bé rõ
ràng là ngôi sao may mắn của gia đình chúng tôi.
Không biết kiếp
trước thằng bé đã làm cái gì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.