Tự Nguyện Mắc Câu

Chương 78


10 tháng

trướctiếp

  T Nguyn Mắc Câu- Calantha 

Trên thế giới này có quá nhiều sự không công bằng, sức khỏe, sự giàu có, tình yêu, nhưng thời gian là một ngoại lệ.

 

Dù nghèo hay giàu, xinh đẹp hay tầm thường, ốm đau hay khỏe mạnh, bình thường hay thăng trầm trong cuộc sống, ai cũng chỉ có 24 giờ mà thôi.

 

Thời gian sẽ không vì bạn muốn nhanh hơn mà trôi qua nhanh hơn cũng như không vì bạn muốn dừng ở một thời điểm nào đó mà trôi chậm lại.

 

Trần Vụ gõ cá gỗ và sao chép kinh Phật trên hòn đảo nhỏ ở nước ngoài này chờ đợi cậu, và một ngày hai mươi tư giờ như được nhân lên gấp bội.

 

Sự hỗn loạn trong giới kinh doanh trong nước đang nhanh chóng lắng xuống.

 

Sau khi tan làm, Yến Vi Sí gọi bác sĩ để thay thuốc cho vết thương, cậu nằm trên giường trong phòng khách và muốn ngủ một lúc nhưng trước khi chìm vào giấc ngủ lại bị một chuyện ngoài ý muốn quấy rầy.

 

Yến Lam Phong bị tập kích và bị thương nặng, sau khi bất tỉnh liền được đưa đến bệnh viện.

 

Nguyên nhân là do đứa con trai vốn học hành xuất sắc của bà lại dính vào ảo giác giết người trong buổi tụ tập bạn bè, bắt đầu suy sụp đủ kiểu, sau đó liền cấu kết với người nào đó giả làm thành một vụ án bắt cóc.

 

Vết máu trên người là nước cà chua làm giả, giả vờ bị đứt ngón tay út, vừa khóc vừa hét lên rằng bản thân không muốn chết, nói mẹ mau cứu hắn.

 

Tạo ra một tình huống nguy kịch thảm hại chỉ để tống tiền năm trăm triệu từ bà.

 

Yến Lam Phong không thể lấy đâu ra nhiều tiền mặt như vậy, bà vì sốt ruột muốn cứu con trai mình mà không chờ những người cố vấn của bà vạch ra kế hoạch cứu người chu toàn nhất, trực tiếp mạo hiểm thân mình . Lúc ấy bà mang theo người đến nhưng mai phục không thành công, hai bên liền xảy ra đọ súng.

 

Giai đoạn hiện tại là bóng tối trước bình minh, tất cả rắn rết ma quỷ đều đồng loạt xuất hiện.

 

Yến Vi Sí nghe báo cáo trên đường đến bệnh viện, sắc mặt cậu tối sầm lại.

 

Mẹ kiếp, thật là điên rồ.

 

Kiều Bí gõ ngón tay vào bàn phím trên đùi nhanh đến mức nó gần như xuất hiện như ảo ảnh, tài năng máy tính của anh cũng rất cao, sự kiện long trời nở đất của Trần tiên sinh cũng là do anh phụ trách cũng đã từng cùng đối đầu với đoàn đội sau lưng của Quý Minh Xuyên và đã giành được chiến thắng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

 

Làm thư ký cũng không tính là nhân tài không được trọng dụng. Dù sao cũng đều là làm công cho ông chủ.

 

Kiều Bí bình tĩnh nói: "Chúng tôi phát hiện ra rằng hắn ta là được một người bạn chỉ đạo thiết kế vụ án bắt cóc. Hắn ta thực sự muốn kiếm tiền để mua ma túy và thả chúng ra. Tôi không biết liệu có ai đó muốn nhân cơ hội này để giết mẹ của hắn hay không."

 

Thái dương của Yến Vi Sí trở nên đau nhức, mệt mỏi lâu ngày khiến tâm trạng của cậu trở nên xấu đi, giọng điệu vô cùng khó chịu nói: "Người đang ở đâu?"

 

Kiều Bí nhẹ nhàng gõ bàn phím nói: "Đồng lõa của hắn không nhận được tiền , vì vậy đã ném hắn ta xuống biển để cho cá mập trắng ăn rồi."

 

Trong xe không còn tiếng nói nào nữa.

 

Hai mươi phút sau, tại bệnh viện.

 

Các bác sĩ và y tá tham gia cứu hộ tại bệnh viện tiết lộ tình trạng của bệnh nhân cho Yến Vi Sí, cậu đứng trong phòng quan sát, và trong cửa cửa kính là Yến Lam Phong với một chiếc ống được cắm vào giường bệnh.

 

Kiều Bí và Lạc Đội thấy thiếu gia đứng đó rất lâu, nhưng họ cũng không tiến lên.

"Cậu nghĩ thiếu gia đang nghĩ đến chuyện gì vậy?"

 

"Đang suy nghĩ đến việc nửa năm tới không thể rời đi được rồi."

 

Yến Lam Phong đã làm việc trong bộ phận cốt lõi của Yến thị trong suốt 20 năm, và sau đó lại nắm quyền chủ tịch của công ty trong vài năm. Trong thời kỳ làm đại diện, không có sai lầm lớn nào xảy ra, sự bình tĩnh của bà khi giải quyết mọi việc rất đáng nể, và ảnh hưởng của cô ấy đối với Yến thị là có thể tưởng tượng được.

 

Hiện giờ bà lại xảy ra chuyện, thị trường chứng khoán của Yến thị chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

 

Yến Vi Sí tổ chức cuộc họp vào đêm muộn và mọi người đều tê liệt. Các giám đốc điều hành cấp cao trong phòng họp đã lần lượt rời đi, nhưng cậu vẫn ngồi im trên ghế, khuôn mặt cứng đờ không chút biểu cảm.

 

Hoàng Ngộ sầu đến thối ruột, vào lúc này mà cậu còn chạy đến Yến thị chính là vì muốn hỏi Yến Vi Sí có cần cậu giúp gì không.

 

“Anh Sí, anh tuyệt đối đừng khách sáo với em.” Hoàng Ngộ uống một ngụm cà phê, trịnh trọng chờ đợi được anh Sí giao trọng trách.

 

Yến Vi Sí: "Vậy thì…"

 

Hoàng Ngộ nín thở và chờ đợi nhiệm vụ được giao.

 

Yến Vi Sí: "Đi đến biệt thự một chuyến, giúp tôi cho mèo và chó ăn cơm đi."

 

Hoàng Ngộ: “...”

 

Cậu nhìn anh Sí ngoại trừ vẻ ngoài có chút mệt mỏi còn lại những thứ khác đều vẫn ổn, cũng không luống cuống tay chân giống như cậu tưởng tượng.

 

Hoàng Ngộ không quan tâm lắm đến những tin đồn thất thiệt từ bên ngoài về nhà họ Yến, những lão già của nhà họ Yến mới là những người khó đối phó. Cậu lo lắng anh Sí sẽ bị họ coi thường.

Bây giờ Trần Vụ không ở bên cạnh anh Sí.

 

Nếu Trần Vụ ở đây, với sự tinh tế của anh ấy thì nhất định sẽ có biện pháp giúp anh Sí giải tỏa căng thẳng, bắt anh Sí ra ngoài ngủ một giấc thật ngon để giải tỏa căng thẳng.

 

Hoàng Ngộ đột nhiên giật mình, chuyện gì đang xảy ra vậy, cậu vậy mà lại cảm thấy có Trần Vụ thật tốt hay sao?

 

Tôi không phải, tôi không có!

 

Bây giờ là một tình huống đặc biệt, cần phải đối đãi đặc biệt.

 

Đúng vậy, chính là như vậy.

 

“Anh Sí, hôm nay anh đã chúc Trần Vụ ngủ ngon chưa vậy?” Hoàng Ngộ cố gắng lợi dụng Trần Vũ để đánh lạc hướng sự chú ý của anh Sí, để cậu có thể bớt căng thẳng một chút.

 

Yến Vi Sí liếc mắt nhìn cậu một cái.

 

Hoàng Ngộ đột nhiên cảm thấy chột dạ vì những suy nghĩ nhỏ nhặt của mình đã bị phát hiện, anh Sí không muốn bất cứ ai đánh chủ ý lên người Trần Vụ, bất kể xuất phát điểm là gì.

 

“Nói ngủ ngon cái gì, học sinh tiểu học yêu đương hay sao.” Yến Vi Sí vuốt thẳng vạt áo, cậu nhếch môi, khinh thường hành vi này.

 

Hoàng Ngộ trợn tròn mắt.

 

Vâng, kỹ thuật cùng thủ pháp của anh thật là cao minh, là một mẫu mực. Tự mình lấy đá đập chân mình, hầu hết mọi người đều không làm được. Đừng cho rằng cậu không biết sau khi cậu rời đi thì anh sẽ lấy điện thoại di động ra để nhắn tin.

 

Hoàng Ngộ lại chỉ dám nói ở trong lòng, chủ yếu vẫn là hận rèn sắt không thành thép, đã nhiều năm như vậy rồi nhưng cậu vẫn chưa chấp nhận được việc anh Sí của cậu bị cong, cong một cách triệt để, chính là đã uống phải một bát canh trầm mê của Trần Vụ.

 

"Anh Sí, mật mã của biệt thự là cái gì vậy?" Hoàng Ngộ nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ sáng, cậu nói: "Em đi cho chó mèo ăn, tiện thể ở nhà anh một lát rồi dắt chó mèo của anh đi dạo luôn."

 

Yến Vi Sí nói cho cậu dãy số mật khẩu.

 

Hoàng Ngộ không cần dùng đầu suy nghĩ cũng biết dãy số đó có liên quan đến Trần Vụ. Cậu cầm cốc cà phê lên uống một hơi rồi nói: "Còn muốn em mang đến cho anh cái gì nữa không?"

 

“Mấy bộ quần áo để tắm rửa.” Bốn ngón tay của Yến Vi Sí hơi hơi co lại, gõ gõ lên mặt bàn: “Phòng để quần áo là do Trần Vụ sắp xếp, anh ấy có quy tắc sắp xếp của riêng anh ấy, đừng có làm lộn xộn.”

 

Hoàng Ngộ: "..."

 

Anh Sí là đang dự định khoảng thời gian tới sẽ ngủ lại công ty hay sao?

 

Yến Vi Sí yêu cầu Hoàng Ngộ tắt đèn và rời đi. Cậu muốn nằm trong phòng họp tối một lúc.

 

Sau khi đèn trong phòng họp tắt đi, một chùm ánh sáng xanh lam chiếu vào.

 

Nó đặc biệt nổi bật trong bóng tối, phản chiếu khuôn mặt mệt mỏi và đôi mắt đỏ ngầu của Yến Vi Sí.

 

Cầm chiếc điện thoại cá nhân lên cậu gõ vào khung chat dòng chữ “Trên núi có sương mù”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp