Tự Nguyện Mắc Câu

Chương 77


10 tháng

trướctiếp

  T Nguyn Mắc Câu- Calantha 

 Mấy người thấy thiếu gia đi tới gần cây cổ thụ để trả lời điện thoại.

 

Cũng không biết đầu bên kia điện thoại Ngũ thái thái nói cái gì, cuộc gọi mới diễn ra được khoảng hai, ba phút thì thiếu gia đã ngắt máy rồi.

 

Trong khoảng thời gian này, cậu không nói bất cứ câu nào, trên mặt cũng không có một tia cảm xúc.

 

Trong khi cấp dưới đang vô cùng lo lắng thì một số thành viên của nhà họ Yến lại đang lặng lẽ quan sát mọi chuyện.

 

Đã đến lúc này rồi thì nhất cử nhất động, mỗi lời nói việc làm của cậu đều sẽ bị phóng đại, cùng với di trúc sắp được công bố có quan hệ mật thiết với nhau.

 

Tiếng khóc bên ngoài tu viện ngừng lại, Yến Ngọc Tâm khóc và ngã vào vòng tay của con trai mình lại chẳng có người nào quan tâm.

 

Tầm mắt của tất cả mọi người tập trung vào cánh cửa gỗ, lão gia tử bên trong dường như có bàn tay khống chế sinh tử của mọi người giống Thượng đế vậy, bàn tay đó ấn ở trên đầu bọn họ, không biết cho tới nay đã đào ra được bao nhiêu con đường mà bọn họ cố gắng giấu diếm rồi. Họ cảm thấy vô cùng sợ hãi cũng vô cùng kính sợ, cảm giác giống như sắp gục ngã vậy.

 

Nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh, hoàng đế của gia đình tư bản, đã tạo ra vô số sự huy hoàng cũng không chống lại được với quy luật tự nhiên là sinh, lão, bệnh, tử. 

 

Cảm thấy thê thương đau đớn sao, sẽ không.

 

Những người dưới sự cai trị của ông ta lại luôn muốn trở nên độc đoán như ông ta.

 

Tuy nhiên, bầu không khí cũng không hoàn toàn đồng đều và thống nhất, nguyên nhân là do một số người thừa kế đã chấp nhận thực tế từ lâu rồi.

 

Họ không bỏ cuộc mà âm thầm bắt đầu một kế hoạch mới, cố gắng để con cái của mình nhận được sự chấp thuận của người kế vị này và tiến gần hơn đến danh sách kế vị tiếp theo.

 

Nó đặt nền móng cho đấu đá nội bộ trong tương lai.

 

Một cậu bé đến gần Yến Vi Sí, nói ra những lời an ủi.

 

Người nọ nối tiếp người kia thành một hàng dài.

 

Đối với những đứa trẻ không có chỉ dẫn của cha mẹ, họ cũng có thể nhìn thấy hoặc cảm nhận được rằng cậu chính là trung tâm của nhà họ Yến trong tương lai, người có thể quyết định giai đoạn tiếp theo nhà họ Yến sẽ thịnh vượng hay suy tàn, chính là cậu, người được đám trẻ gọi là chú nhỏ hay ông nội nhỏ.

 

Bị ảnh hưởng bởi người lớn và môi trường từ khi còn nhỏ, thế giới của chúng đã mất đi sự ngây thơ và hồn nhiên vốn có.

 

Giai đoạn nào cũng như thế, đều như vậy mà trưởng thành.

 

Người đàn ông mặc vest cao to lực lưỡng ở cách đó vài bước đã ngăn bọn nhỏ lại, không cho chúng lại gần thiếu gia.

 

Ánh mắt của những người làm cha làm mẹ trong lúc nhất thời đã khôi phục tỉnh táo, hoảng sợ chạy tới đem bọn nhỏ mang đi.

 

Yến Vi Sí thậm chí còn không thèm cười nhạo, cậu không có cái tâm tư kia, cậu chắp tay trước ngực chào Thịnh Dương đang đứng ở nơi xa, quay người và đi về một hướng.

 

Đám thuộc hạ liền đuổi theo.

 

Có một vị sư trẻ đang quét dọn ở trước cổng chùa, thấy có người đi ra, liền cúi chào rồi cầm chổi quét tiếp.

 

Mùa này lá rụng trên mặt đất không nhiều, chỉ có một chút lá trên mặt đất mà thôi.

Yến Vi Sí ngồi xổm xuống giữa hai vị thần cửa, không chút để ý mà ném bật lửa cho vui.

 

Không lâu sau, vài đội vệ sĩ hộ tống những nữ chủ nhân của bọn họ vào trong tu viện.

 

Người phụ nữ đeo kính râm trên mặt, mái tóc vàng dài đến eo được buộc tùy ý ra sau đầu, trên đỉnh tóc là một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, trên vành có thêu những bông hoa cúc tinh xảo.

 

“Xin chào, Ngũ thái thái.”

 

“Tiểu thiếu gia.”

 

Hai người gặp nhau, cung kính chào một tiếng.

 

Vị hòa thượng trẻ đang quét là bỗng chạy đi, đống lá còn chưa quét xong bay tứ tung.

 

Ngũ thái thái đi tới trước mặt con trai, váy nhung đen dài đến mắt cá chân, đôi giày da mũi nhọn bám đầy bụi, hơi thở của bà có phần gấp gáp không nói nên lời: “Tiểu Sí.”

 

“Sao trên đầu của con lại bị thương vậy?” Ngũ thái thái hỏi.

 

Yến Vi Sí bắt lấy chiếc bật lửa được ném lên không trung, ngồi xổm dưới bậc thềm và ngẩng đầu lên không nói lời nào, mặt không biểu cảm nhìn bà rồi không nhanh không chậm đứng dậy.

 

Trong ván cờ này hai mẹ con đường ai nấy đi, khi gặp nhau không vui mừng chào hỏi.

 

Thậm chí ngay cả một cái ôm cũng không có.

 

Trong khoảng cách chỉ một mét vuông mà giác xa lạ tăng lên vô hạn giữa hai người họ.

 

“Cha con đang đợi chúng ta, chúng ta đi thôi.” Ngũ thái thái ngẩng mặt đi vào trong chùa trước, kí ức như dòng sông dài chảy xuôi dưới chân bà, về bà, về con trai bà, về mẹ con bọn họ.

 

Vào thời điểm đó, toàn bộ quá trình mang thai của bà là một bí mật mà thế giới bên ngoài và thậm chí cả gia đình nhà họ Yến cũng không biết nhiều, không lâu sau khi bà hạ sinh đứa bé thành công, ông liền nói rằng ông muốn để Tiểu Sí trở thành người thừa kế của mình, nhưng bà đã từ chối.

 

Trở thành người thừa kế quá vất vả và cũng sẽ không có nhiều niềm vui trong cuộc sống.

 

Nhưng bà vô cùng ngưỡng mộ người đàn ông này, ông ấy có trí tuệ vô hạn, và lựa chọn của ông chắc chắn không thể sai được.

 

Vì vậy, đứa con trai còn nằm trong nôi đã được định đoạt cuộc sống theo cách này.

 

Khi đó, ông vẫn chưa tiết lộ cho bất kì người nào biết, cuộc nói chuyện của hai người bọn họ chỉ diễn ra ở trong phòng mà thôi. Trong thời gian bà ở cữ, một chuyện đã xảy ra, ông đưa bà và con trai đến ở trong một ngôi chùa nhỏ, chớp mắt một cái đã nhiều năm trôi qua.

 

Sau đó, họ trở về nhà họ Yến và vấn đề về người thừa kế chính thức được tiết lộ, cùng với những tin đồn xung quanh đứa trẻ lúc nó được sinh ra, ông đều không nói rõ.

 

Đứa con trai mới bảy tuổi đã bắt đầu được trải nghiệm cảm giác bị bắt cóc và tống tiền, nhiều lần lang thang trên bờ vực của sự sống và cái chết trong năm đầu tiên trở về nhà.

 

Ông nói với bà, với tư cách là người thừa kế của một gia tộc lớn, trừ khi là một tên ngốc, nếu không sẽ không bao giờ có chuyện bình bình an an mà lớn lên.

 

Cả cái chết và đổ máu đều nên chịu và phải chịu đựng.

 

Những gì mà người thừa kế phải chịu đựng sẽ nhân lên gấp bội.

 

Thống trị và bị thống trị là tùy vào khả năng của mỗi người.

 

Bà đã bị ông thuyết phục.

 

Cho đến khi con trai mười lăm tuổi, nhà ông ngoại của người anh thứ mười đã lập mưu muốn lấy mạng của con, khi người của ông tìm được thì con đã bị chôn sống dưới đất, tứ chi đứt lìa, hơi thở trở nên yếu ớt, bà cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa.

 

Tuy nhiên, ông lại nói rằng năng lực học tập, khả năng cầm súng chiến đấu và khả năng kinh doanh nhạy bén bẩm sinh của con trai ông đều phù hợp với trình độ của người thừa kế nhà họ Yến, khuyết điểm duy nhất là vẫn luôn theo quy củ phép tắc, cùng với phần lớn những đứa con của ông là một khuôn mà đúc thành.

 

Rắc rối hơn chính là con trai sống quá lý trí, thiếu động lực và không có ham muốn, đối với tất cả mọi thứ đều không có ham muốn.

 

Cho dù là phản công hay trả thù.

 

Vào thời điểm đó, có nhiều phe phái trong gia đình nhà họ Yến đang ngo ngoe rục rịch ngóc đầu dậy, mỗi đêm bà đều lo lắng cùng đề phòng, lo lắng con trai bà sẽ bị chết thảm, đầu một nơi thân một nẻo.

 

Ông liền dứt khoát thiết kế một cục diện để đưa con trai rời đi để xem đứa trẻ sống ở bên ngoài có tự hoàn thiện bản thân mình hay không.

 

Dù không hiểu vì sao ông lại chọn Xuân Quế làm địa điểm để con mình sinh sống, trường học là trường dạy nghề Tây Đức nhưng chuyện mà ông làm chắc chắn phải có đạo lý của ông, sau khi bà nghe ông nói xong liền khóc lóc van xin con trai rời đi.

 

Đứa con trai không chịu hợp tác, nó không thèm làm cái chuyện mượn dao giết người, đi trên con đường mà người khác trải sẵn, nó không có quyền lựa chọn cuộc đời của chính mình.

 

Cậu bị bà làm cho cảm thấy vô cùng phiền toái liền bộc phát tính tình, tình cảm mẹ con vốn đã không mấy sâu sắc lại bị pha loãng thêm.

 

Bà lấy cái chết ra bức ép, cậu cuối cùng cũng đồng ý.

 

Điều này dẫn đến việc giết mẹ sau đó, bị bỏ rơi và bị đày ải trong ba năm.

 

Sau khi trở về sau ba năm đó, người con trai đã yêu cầu một điều, nhưng điều anh ta yêu cầu không phải là ham muốn quyền lực và lợi nhuận, và mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát.

 

Bà không biết phải làm sao, chồng bà yêu cầu bà làm như thế nào bà liền làm như thế ấy.

 

Về phần con trai,

 

Chồng bà sẽ tìm cách, ở trong lòng của bà, ông không có chuyện gì là không làm được.

 

Rồi ba năm nữa

 

Con trai mới trở về nhà, mang theo con dâu….

 

Tiếng giày da dẫm lên tấm ván màu xanh xám nhẹ nhàng, càng lúc càng gần thiện viện, tất c�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp