《 Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha》
Lúc Khương Hi vào nhà thì chẳng
thấy quản gia với người giúp việc đâu.
Phòng khách rất lộn xộn.
Khương Hi lui về phía cửa, một
tay đặt ra sau lưng, trên mặt cô không còn chút máu, cô quay đầu lại “Minh
Xuyên, em nói anh dẫn em đi, tự nhiên anh lại đưa em về nhà, ba em đang tức giận
đấy, ông ta cũng chẳng quan tâm em đang trong khoảng thời gian bị nhốt đâu,
nhưng em sẽ bị...”
Giọng nói của Quý Minh Xuyên
thật ấm áp “Trốn không được đâu Tiểu Hi à.”
Khương Hi siết chặt bàn tay:
“Em không vào được không?”
“Có anh ở đây.” Quý Minh
Xuyên cho cô dựa vào để trấn an: “Chúng ta nói rõ ràng sẽ ổn thôi.”
Khương Hi đứng tại chỗ một
lúc rồi mới đi cùng Quý Minh Xuyên bước vào nơi cô mà sinh ra và lớn lên, nơi
này mang theo rất nhiều hồi ức, nhưng hiện giờ lại khiến cô cảm thấy sợ hãi nơi
xa lạ này.
Chẳng có hơi ấm và cũng chẳng
có cảm xúc gì.
Lúc lên lầu hai, cô liền dừng
lại trước cửa phòng đọc sách. Cánh cửa màu bạch kim đóng chặt.
Ở góc dưới phía bên trái vẫn
còn những bức vẽ nguệch ngoạc mà cô đã vẽ khi còn nhỏ.
Trong lúc Khương Hi đang sững
sờ, Quý Minh Xuyên đã gõ cửa dẫn cô đi vào.
“Chủ tịch.” Quý Minh Xuyên lạnh
nhạt: “Tôi đưa tiểu Hi tới rồi.”
Khương Đổng đang chơi golf
3D ở phía tây trong phòng đọc sách, dù bóng màu xanh trên màn hình phản chiếu
cũng không làm ông trông thân thiện mấy. Ông đang cầm gậy, bỗng nhiên quay người
lại, lúc này ông nhìn chằm chằm đứa con gái của mình như một lão quái vật vừa mới
ăn thịt xong, xung quanh tỏa ra mùi tanh kinh khủng vậy.
Như thể đang nhìn chằm chằm
vào thứ gì đó ngỗ nghịch và khiêu khích quyền của ông vậy.
Khương Hi còn chưa kịp kêu
tiếng “Ba” thì cán gậy đã đập vào cô. Lúc này, cô theo nhắm mắt theo phản xạ.
Thế mà cơn đau lại không ập
đến, luồng gió mạnh đó đã bị chặn lại, chỉ cách mặt cô đúng hai tấc.
Tiếng đập vang lên bên cạnh
cô.
Lúc cô hoảng sợ mở mắt, thì
thấy trán của Quý Minh Xuyên chảy máu.
Bầu không khí lạnh lẽo trong
phòng sách đã biến mất.
Khương Đổng vô tình đả
thương con rể, cơn giận lôi đình rốt cuộc cũng giảm xuống chút. Ông ta bèn đi tới
tủ rượu ở bên cạnh lấy một chai rượu, sau đó đi về phía bàn ghế đối diện.
Quý Minh Xuyên một tay sờ
vào chỗ chảy máu, một tay nhặt cây gậy trên mặt đất bỏ vào một góc trong tủ gậy:
“Anh đi xử lý vết thương một chút.”
Khương Hi không chút nghĩ ngợi
muốn đuổi theo.
“Đứng lại.”
Tiếng hét lớn truyền đến từ
phía sau. Lúc đôi giày cô giẫm lên vũng máu trên mặt đất, cơ thể gầy gò của cô
liền run rẩy.
“Từ nhỏ tới lớn, tao chưa
bao giờ để cho mày đụng vào mấy thứ tào lao, luôn để cho mày ở trong môi trường
tốt, vậy mà ai lại dạy mày cái thói ác độc đến vậy hả.” Khương Đổng rất tức giận:
“Sai một đám người đi đánh một đứa nhỏ.”
Hiện tại, cô cũng không sợ nữa,
cô phản kích cười nhạo “Đây chẳng phải là do ba ép sao?”
“Con còn chưa đến ni viện
thăm mẹ nữa, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.