Lâm Tố Tố nghe đến mấy lời này suýt nữa thì bùng nổ. Nhất là khi Lâm Thanh Âm đang nói câu này thì cái cằm nhẹ nâng lên, khuôn mặt xinh đẹp của cô càng thêm nổi bật, ngũ quan tinh xảo, lại càng xứng với thần sắc khinh thường kia, đẹp đến nỗi khiến cho người khác không thể rời khỏi tầm mắt.

Rõ ràng trước khi nghỉ hè còn không hề xinh đẹp gì, một kỳ nghỉ này Lâm Thanh Âm là đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi sao?

Lâm Tố Tố có chút phát điên vì ghen tị, dựa vào cái gì mà Lâm Thanh Âm có thể thu hút được sự chú ý của Thư Tuấn Dật? Rõ ràng mình với Thư Tuấn Dật mới càng xứng đôi mới đúng!

Dù cho Thư Tuấn Dật có biến thành thái giám thì cũng chỉ có thể là thái giám của mình, người khác đều không được chạm vào!

Lâm Thanh Âm nhìn biểu cảm hung ác của Lâm Tố Tố, cô lấy điện thoại từ trong túi ra, bật chế độ máy ảnh lên; hướng ống kính chính xác về phía Lâm Tố Tố.

Hành động này hoàn toàn làm cho Lâm Tố Tố nổi giận, trong miệng cô ta mắng ra những câu không sạch sẽ, giơ tay muốn đi tới đánh Lâm Thanh Âm một bạt tai. Nhưng cô ta vừa tiến lên một bước thì đúng lúc giẫm lên một cái vỏ chuối, thân thể lập tức mất thăng bằng ngã về phía sau hai bước.

Bốn người bên cạnh đi theo thấy vậy bèn vội xen lên tranh nhau đưa tay ra định kéo Lâm Tố Tố, nhưng một khi có quá nhiều người rất dễ gây ra xáo trộn. Cũng không biết ai đã vấp vào chân ai, cả năm người đều cùng nhau ngã xuống bức tường vây, ngay lập tức tạo ra một cái lỗ lớn trên bức tường cũ. Sau đó toàn bộ bức tường đều sụp xuống, một đống gạch vỡ rơi xuống đè năm người xuồng dưới đất.

Lâm Thanh Âm giữ gìn video cho tốt rồi đến trước gạch vỡ tặc lưỡi hai tiếng: “Lúc nãy quên nói với các cậu rồi. Từ trên mặt mày mà xem thì hôm nay các cậu đều có tai họa đẫm máu, nên tránh tường vây ra xa một dải, có điều bây giờ nói hình như cũng không muộn!”

Trong họng Lâm Tố Tố ngọt ngọt, đầu lập tức choáng váng rồi ngất đi.

Lâm Thanh Âm mở Wechat ra rồi gửi video vào nhóm lớp, còn không quên lát nữa nói với chủ nhiệm Vu Thừa Trạch: “Thưa thầy, có năm bạn học làm cho từng vây sập xuống rồi, em phải nên gọi cho 110 hay là 120 ạ?”

Vu Thừa Trạch vừa kéo Chu Hâm Đạt từ dưới hàng rào bảo vệ ra để thông báo cho phụ huynh cậu ta đến đội cảnh sát giao thông để xử lý vụ tai nạn thì nghe thấy tiếng bíp bíp không ngừng từ Wechat. Anh ta mở tin nhắn nhóm ra xem, ngay lập tức hai mắt nổi lên sao kim.

金星: Sao kim trong mắt là vì tình trạng thiếu oxy hoặc tắc nghẽn mạch máu não, thường là choáng váng, bị sốc do gặp phải một chuyện đường đột, bất ngờ nào đó. (Ví dụ như: đang ngồi xổm lâu mà tự nhiên đứng dậy, nếu tình trạng này xuất hiện ở người già hoặc mắc bệnh tim mạch thì rất nguy hiểm.)

“Hiệu trưởng, lại xảy ra chuyện rồi! Có năm học sinh bị hôn mê do tường vây đổ sập!”

Hiệu trưởng Vương Thanh Phong đang lấy tay nhổ tóc thì tay run run một cái, một phát nhổ cả nắm tóc rời khỏi đầu. Nước mắt Vương Thanh Phong đau lòng mà rơi xuống, chỉ là người khác không biết ông ta là vì học sinh hay là vì nắm tóc đó.

Theo định vị mà Lâm Thanh Âm đã gửi, hiệu trưởng đem theo một đoàn thầy cô nhanh chóng đi về phía ngõ nhỏ một cách vội vàng, nhìn những ngôi nhà đổ nát, cũ kỹ bị tháo dỡ ở hai bên ngõ, Vương Thanh Phong tức đến gan còn đau: “Không thể học xong ngoan ngoãn về nhà hay sao, từng người từng người đến chỗ không người để làm cái gì vậy hả?”

Lâm Thanh Âm lấy điện thoại ra chụp cận cảnh cho từng người một trong số năm người đó, mặt mũi bị sưng là nhẹ nhất, Lâm Tố Tố nhìn có vẻ là thê thảm nhất, chưa nói đến trên trán bị một viên gạch vỡ đập vào. Những viên gạch vỡ rơi xuống còn cắt tới mí mắt cô ta tạo ra một cái lỗ lớn, mặc dù không đến mức mất mạng nhưng mặt mày vàng vọt là chắc chắn rồi.

Mà trên vị trí mí mắt vừa vặn là cung Thiên Hải của con người, bây giờ Lâm Tố Tố có một vết thương dài xuyên qua hơn nửa cung Thiên Hải, trở thành bộ dạng xui xẻo và đen đủi, kinh tế gia đình suy sụp, một đời bất tài.

Xe cứu thương đưa năm người Lâm Tố Tố đến phòng cấp cứu của bệnh viện, bên bộ phận phụ trách phá dỡ cũng vội vàng gọi đội thi công đến phong tỏa vị trí đó bằng vách ngăn lại, tránh lại có người sẽ bị thương bởi bức tường đã bị sập.

Phụ huynh của năm người Lâm Tố Tố cũng gấp rút đến bệnh viện, ban đầu bọn họ còn cho rằng con của mình bị thương ở trường, họ còn chất vấn hung hãn dọa người hơn với hiệu trưởng và từng giáo viên một.

Ba mẹ Lâm Tố Tố vốn dĩ bởi vì công việc kinh doanh của gia đình không suôn sẻ mà rất tức giận, lại thêm việc đứa con gái ngoan bị hủy dung mà trong lòng lập tức tràn đầy cơn giận, kêu gào muốn chuyển trường khác cho con, đe dọa để cho nhà trường đền tiền, sau đó còn làm ồn đến bước phải báo cảnh sát.

Vốn dĩ lúc đầu Vương Thanh Phong nghĩ là vấn đề của nhà trường thì tự mình sẽ giải quyết một cách lặng lẽ. Không biết thế nào mà phụ huynh của Lâm Tố Tố lại rất không có lý trí, ông ta đành phải đem video mà Lâm Thanh Âm đã quay lấy ra

Trong video, biểu cảm của Lâm Tố Tô dữ tợn, trong miệng chửi ra những từ không sạch sẽ, sau đó thì một chân giẫm phải vỏ chuối liền với nhe răng múa vuốt rồi ngã về phía sau hai bước, đập mạnh liên tục vào trên tường, còn bốn bạn nữ sinh bị thương khác đều là vì dìu Lâm Tố Tố mới cùng nhau ngã xuống, nói ra thì Lâm Tố Tố cũng có trách nhiệm nhất định.

Video rõ ràng rành mạch, chuyện này không liên quan một xu nào đến nhà trường, Lâm Tố Tố hoàn toàn tạo ra một cái nồi cho chính mình. Mà bốn vị phụ huynh của bốn nữ sinh khác cũng không vui vẻ mà bao vây phụ huynh của Lâm Tố Tố lại, kêu la ầm ĩ để bọn họ trả tiền viện phí.

Vương Thanh Phong ôm lấy ngực mệt mỏi, ông ta cho rằng phải nên tìm một vị đại sư đến xem phong thủy, lúc nào cũng cảm thấy gần đây trường học có chút lạ thường,

Là một thành phố nhỏ của phương Bắc, học thuyết phong thủy ở đây vốn không tính là thịnh hành, nhiều nhất là một vài người buôn bán kinh doanh mới nghiên cứu một chút, những người bình thường căn bản không tiếp xúc vào nổi những thứ này. Ban đầu khi Vương Thanh Phong lập nên trường học này là muốn tìm một đại sư đến chỉ điểm, sau đó có người nói với ông ta rằng trường học là nơi dạy học và giáo dục con người, làm loại chuyện này mà bị truyền ra bên ngoài thì không tốt, Vương Thanh Phong mới dừng ý nghĩ đó lại.

Nhưng bây giờ ông ta rất hối hận với cái quyết định ban đầu này, nhất định là do lúc thành lập trường không xem phong thủy nên trường mới tuyển vào những học sinh xấu tốt lẫn lộn như vậy!

Ban đầu ông ta dự định xây dựng bồi dưỡng một ngôi trường trung học ưu tú quý tộc chất lượng cao, nhưng hiện thực lại khiến cho ông ta rất đau buồn. Học sinh ưu tú thì không thấy được mấy người, bây giờ trường học về căn bản đã trở thành nơi tập trung của những người giàu có mà không thể vào được các trường trung học công lập rồi.

Xét về tần suất bọn họ gây ra rắc rối mà nói, Vương Thanh Phong cảm thấy đầu tóc ít ỏi còn lại của mình cũng khó có thể giữ lại nữa rồi.

Cho dù có nói như thế nào thì trước tiên phải tìm một đại sư đến xem phong thủy rồi hẵng nói tiếp. Có điều chuyện này không thể tiết lộ ra bên ngoài, nhất định phải lặng lẽ âm thầm. Vương Thanh Phong gọi ban quản lý của trường học lên, nghĩ một chút rồi lại gọi một vài giáo viên trẻ tuổi lên, ngày này có rất nhiều thông tin được phát tán trên mạng Internet, nói không chừng thì những giáo viên trẻ tuổi trái lại biết được những thứ liên quan đến mặt này.

Vương Thanh Phong ngồi trong phòng hội nghị, xoa xoa mặt mệt mỏi: “Những chuyện gần đây của trường học mọi người cũng đều biết rồi. Những sự cố bất ngờ lớn bé gì đều xảy ra không ít, mặc dù những chuyện ngoài ý muốn này có thể may mắn mà kết thúc, nhưng mà cái may mắn này cũng quá nhiều rồi. Ngoài việc phải hạn chế những hành vi của học sinh trong trường và tăng cường việc quản lý thì cũng phải nghĩ ra những biện pháp từ những mặt khác. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không thiếu những lời đàm tiếu từ phía bên ngoài, tổn hại đến uy tín danh dự của trường chúng ta.” ( app TYT - tytnovel )

Vu Thừa Trạch là người xúc động nhất. Trong những học sinh xảy ra chuyện ở trường thì lớp bọn họ chiếm tỉ lệ không ít. Lớn là Lâm Tố Tố bị tường vây sập nhằm làm cho hôn mê không tỉnh, nhỏ là mấy nữ sinh ngã và va vào đất bằng làm cho vỡ miệng. Những chuyện cái quái gì mà, căng cơ, vượt qua rào chắn mà còn kéo cả rào chắn tới hàng trăm mét liên tiếp xảy ra, những cách thức bị thương kỳ lạ hoàn toàn vượt mức tưởng tượng của anh ta. Anh ta cho rằng ngoài hiệu trưởng ra thì người thứ hai sẽ bị hói thì chính là anh ta rồi.

Mệt đến muốn khóc!

Mấy ngày nay Lý Ngạn Vũ cũng đi theo vây xem được không ít chuyện, bởi vị bị Lâm Thanh Âm mở ra cánh cửa lớn của thế giới mới, hướng suy nghĩ của Lý Ngạn Vũ có chút giống với hiệu trưởng, chỉ là anh ta nghĩ sâu hơn hiệu trưởng một tí.

Lý Ngạn Vũ mấy ngày nay đã đăng ký vào danh danh tất cả các học sinh bị thương, cùng với đó để tra hỏi giáo viên chủ nhiệm của những học sinh này về tình hình của bọn họ. Anh ta rất nhanh đã tìm ra điểm giống nhau từ trên người của các học sinh này, đó chính là những học sinh đã từng ức hiếp bạn học.

“Hiệu trưởng, tôi có một chuyện không biết rằng có nên nói hay không.”

Cánh tay Vương Thanh Phong đang cào trán khẽ dừng lại, bức bách không thể đợi mà chỉ chỉ anh ta: “Có gì muốn nói thì nhanh nói.”

Lý Ngạn Vũ mở máy tính ghi chép của mình ra và đồng thời kết nối với máy chiếu trong phòng họp, mở cái bảng biểu mà mình đã làm xong ra: “Gần đây chuyện xảy ra trong trường học khá nhiều, vì mà tôi đều có thể hiểu được một chút tình hình từ chủ nhiệm của tất cả lớp trong trường mà tạo ra cái biểu đồ này.”

Lý Ngạn Vũ lấy bút tia la-de chi chỉ một vòng lên trên biểu đồ: “Trường chúng ta có 2385 học sinh, gần đây có 632 học sinh bị thương, chiếm 27% trong học sinh toàn trường. Tôi có hiểu cơ bản một chút về 632 em học sinh này, trong đó có một vài em học giỏi, nhưng đại đa số là những đối tượng bình thường đều khiến cho giáo viên đau đầu. Mà những em học sinh này có chung một điểm đó chính là đã từng thực hiện bạo lực học đường với bạn học, bất luận là trên cơ thể hay là trong lời nói, các em ấy đã từng tạo ra thương tổn cho người khác.”

“Tôi còn phát hiện ra một hiện tượng rất thú vị.” Lý Ngạn Vũ nói: “Tôi phát hiện mức độ tình huống của những học sinh bị thương này và của những học sinh mà bọn họ đã ức hiếp tỉ lệ thuận với nhau.”

Vu Thừa Trạch nghe xong lời này thì hồi tưởng lại một chút về tình huống trong lớp rồi liên tục gật đầu: “Lớp chúng tôi đúng là có tình huống như vậy.”

Vương Thanh Phong nghe đến đây cũng đột nhiên giác ngộ ra. Ông ta lập tức đưa tầm mắt lên biểu đồ tỷ lệ dữ liệu của lớp 11A1, trên hình cho thấy lớp 11A1 gần như thất bại hoàn toàn, ngoài trừ những học sinh khá ngây thơ ngoan ngoãn như Linh Tinh ra thì những người khác đều đã bị thương, có điều có một vài người không quá nghiêm trọng nên không làm chậm trễ việc lên lớp, vì vậy ông ta cũng không chú ý đến chi tiết này.

Chuyện Lâm Thanh Âm nhảy sông ngoài trừ chủ nhiệm Vu Thừa Trạch, hiệu trưởng Vương Thanh Phong và một số ít bộ phận ban quản lý biết ra thì đa số giáo viên đều không biết, ngay cả các giáo viên dạy các môn học ở lớp 11A1 cũng không phát giác ra chuyện đã từng xảy ra việc ức hiếp, bạo lực. Vì vậy sau khi Lý Ngạn vũ điều tra phát hiện ra sau khi Lâm Thanh Âm từng bị cả lớp bắt nạt thì ý nghĩ đầu tiên là không thể nào.

Có thể sự thật được bày ra trước mắt, Lý Ngạn Vũ suy nghĩ rất lâu sau đổi lại có một suy đoán mới: Có lẽ Lâm Thanh Âm đang rèn luyện ý chí của mình? Dù gì thì dựa vào trình xem bói chính xác và trực giác của tiểu đại sư thì thế nào cũng nhìn không giống với người có thể bị bắt nạt.

Lý Ngạn Vũ biết được mánh khóe của Lâm Thanh Âm. Anh ta cũng đoán ra chuyện này có liên quan đến Lâm Thanh Âm, kết hợp với vụ bắt nạt khá hoành hành trong khuôn viên trường cấp ba Quốc tế Đông Phương bây giờ mà nói thì Lý Ngạn Vũ cho rằng Lâm Thanh Âm khẳng định là đang làm chuyện tốt để thanh lọc cho ngôi trường này.

Nhưng Lý Ngạn Vũ không ngốc mà để lộ ra chuyện Lâm Thanh Âm biết xem bói và bày trận, chỉ là đem sự việc dựa vào hướng bắt nạt học đường: “Tôi phát hiện bình thường những học sinh nhiệt tình thích giúp đỡ bạn học không có một vết thương nào, mà có vài học sinh còn vô cùng may mắn đạt được giấy chứng nhận của các bài thi vô cùng khó. Tôi cho rằng giáo viên chúng ta có thể quay về dẫn dắt nhiều hơn để học sinh mình đối diện với sự nguy hại của bạo lực học đường, cũng để các em học sinh hiểu rõ đạo lý rằng thiện ác cuối cùng sẽ có đáp lại. Trước đây chúng ta cũng đã nghe qua những thứ này, nhưng bây giờ chính bản thân chúng ta lại chính là ví dụ đau thương. Tôi tin rằng bọn họ sẽ biết phải làm như thế nào.”

Vương Thanh Phong gật gật đầu, bạo lực học đường là một trong những nhiệm vụ trọng điểm mà ông ta đã nắm bắt được gần đây, mượn cơ hội để triển khai giáo dục đạo đức tư tưởng một lần cũng rất tốt.

Nhưng mà vẫn phải tìm đại sư, nếu không thì ông ta sẽ không yên tâm!

“Các cô thầy có quen với đại sư nào hiểu về phong thủy không?” Vương Thanh Phong thấp giọng nói: “Chúng ta mời người tới xem xem có phải lúc thành lập trường phạm phải điều cấm kỵ gì hay không. Sao tôi lại cảm thấy ngôi trường này cách với lý tưởng của tôi càng ngày càng xa rồi, này chắc quá bị lạc luôn rổi.”

“Tôi có nghe nói qua một người.” Trưởng khoa giáo dục đẩy đẩy mắt kính trên sống mũi lên nói: “Gần đây tôi nghe mẹ tôi nói thầm một câu gì đó mà tiểu đại sư, nghe nói tương đối linh nghiệm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play