Mặc dù lão hòa thượng đang sống ở nông thôn nhưng ông ta có thể phân biệt được người giàu và người nghèo thông qua ánh mắt. Tuy ông ta thấy Khương Duy cùng Lâm Thanh Âm ăn mặc giản dị nhưng chỉ cần nhìn kiểu dáng và chất vải trên bộ đó thì ông ta cũng biết nó không hề rẻ. Hơn nữa, một nam và một nữ thanh niên kết bạn với nhau đi du lịch, đa phần là các cặp đôi nhỏ và loại này thường là những con dê béo tốt nhất dùng để làm thịt.

Ánh mắt lão hòa thượng dạo một vòng trên chiếc điện thoại mới nhất của Khương Duy, nụ cười càng từ bi hơn: “Tuy ngôi miếu này của chúng tôi hơi nhỏ, cũng hơi rách nát nhưng xem bói và cầu nguyện thì linh nghiệm nhất. Khi rảnh rỗi thì dân làng gần đó và người trong huyện thích lên miếu cúng, quyên góp một ít tiền dầu thơm để cầu sự bình an, mọi việc thuận lợi.”

Lâm Thanh Âm đứng trước cổng chùa điện Đại Hùng, điện này chỉ cao khoảng ba mét. Tượng Phật bên trong như tượng đất vừa được dùng màu nước vẽ lên, nơi thờ Thái Thượng Lão Quân và Ngọc Hoàng Đại Đế ở phía sau điện cũng không khác bao nhiêu. Dù cô dùng mắt thường hay thần thức thì đều nhìn ra nơi này không có một chút linh khí.

Bức tượng không có một linh khí thì bái xong cũng không có tác dụng nhưng Lâm Thanh Âm vẫn đi thằng vào trong điện, nơi thờ Lưu Quan Trương nằm chệch hướng. Cô vừa bước vào cửa điện liền bật cười, chắc là khu thắng cảnh nào đó không cần tới hai pho tượng này vì nó không chỉ rách nát mà cón giống mấy cái trong phim hoạt hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play