Nhân lúc Vương Anh đang ở trong phòng nói chuyện với thím Cúc Hoa, Đào Đào chạy tới ôm đùi bố của mình.
Từ Sương không cần cúi đầu cũng biết là ai, anh lớn lên rất cao, cô con gái thì nho nhỏ, mới hai tuổi, nhưng chưa cao đến đùi của anh nữa.
Anh bế Đào Đào lên hỏi: “Làm sao thế?”
Không cần nghĩ gì nhiều, chắc chắn là con bé có chuyện gì đó muốn nói mà phải tránh Vương Anh, nếu không nha đầu này nhất định sẽ đi tìm mẹ của mình đầu tiên. Có thể tìm tới anh, tám chín phần mười là chuyện Vương Anh sẽ không đồng ý.
Đào Đào nhỏ giọng hỏi bố: “Bố, chúng ta có thể mang hai con thỏ về nhà nuôi được không?”
Từ Sương vẫn chưa tỏ ý kiến: “Ồ? Sao Đào Đào lại muốn nuôi thỏ? Không phải con nói con thỏ thối thối sao?”
Lời này của Từ Sương cũng không phải là tên bắn không đích, lần trước tiểu nha đầu này còn nhắc mãi chuyện con thỏ rất thối. Lần này trở về thấy con thỏ sinh một con thỏ nhỏ trắng trắng mềm mềm nên mới thích.
Nhưng khi còn nhỏ thỏ sẽ rất đẹp nhưng nuôi lớn lên cũng sẽ thối nha.
Từ Sương cảm thấy cái này cũng không sao, dù Vương Anh có thói ở sạch thì cũng sẽ không chê cô bé.
Đào Đào nhìn xung quanh thấy không có ai mới ghé vào lỗ tai của bố nói nhỏ: “Chị Mạch Nha nói, hai tháng là thỏ có thể sinh một con.”
Từ Sương: “Cho nên?”
Vẻ mặt Đào Đào hiện lên sự mong đợi hiển nhiên: “Chúng ta có nhiều thỏ con như thế đương nhiên là đợi khi chúng lớn lên là có thể ăn được nha!”
Đào Đào đếm trên đầu ngón tay: “Bố, con muốn ăn thịt thỏ kho, còn có chân thỏ nướng, còn có thỏ ninh nhừ. Ừm, mẹ cũng thích ăn, có thể làm thỏ tám món.”
Từ Sương: “....”
Đây cũng là đặc điểm thứ hai mà cô con gái của anh khác với con nhà người ta, từ đầu tiên của con người khác là bố là mẹ nhưng từ đầu tiên của con gái anh lại là ‘trứng’.
Bởi vì ngày đó Vương Anh cảm thấy nóng nực
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.