Năm 1985.
Vương Anh vừa mới làm xong bài tập chuyên ngành, ngược ánh mặt trời to lớn trở về nhà.
Khu nhà Tứ hợp viện nhỏ với phong cách cổ kính cách trường học không xa, Vương Anh tránh ánh nắng khắp nơi bước vào cửa.
Phía trước sân có một nhóm bà lão đang ngồi nói chuyện, Từ lão thái đang giẫm lên máy khâu, còn có thể dành thời gian nói nói cười cười với người khác.
Nhìn thấy con dâu về nhà, Từ lão thái đã nói: “Trong tủ lạnh có món tôm chanh* mà bố Đào Đào bảo đồ đệ mang đến đây đấy, dưa hấu thì vừa mới bỏ vào, có lẽ vẫn chưa đủ lạnh đâu.”
(*柠檬虾: Tôm chanh là món ăn có tôm trắng và chanh là nguyên liệu chính. Nguồn: Baidu)
Vương Anh trả lời một tiếng, mở cửa tủ lạnh, quả nhiên, trong tủ có một cái chậu nho nhỏ đựng món tôm chanh thanh mát, dưa hấu tạm thời không thể ăn, nhưng lại có một lon Coca.
Đầu tiên cô nếm thử một miếng tôm, chua chua cay cay, quả nhiên thanh mát không ngấy.
Cô bưng luôn lon Coca và món tôm chanh ra ngoài, Vương Anh ngồi một chỗ ở chỗ hướng ra cửa thứ hai, gió mát lạnh xuyên qua phòng, khiến cô cảm thấy dù không có điều hòa cũng không phải không nh�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.