Chương 3: Bởi Vì Chúng Ta Là Bạn Mà.

Xu Xu và Duệ Duệ cùng đi tới một đồn cảnh sát. Bé ngó vào bên trong, thấy rất nhiều người với khuôn mặt dữ tợn trong ngồi trong đấy.

Bé nom nợp sợ hãi nhưng bé lại đói nên Xu Xu đánh bạo đi vào, khuôn mặt gầy đáng thương nhìn họ:

“Chú cảnh sát ơi, Xu Xu đói, có thể cho Xu Xu ít đồ ăn không ạ?”

Một người đàn ông với khuôn mặt cau có đứng bật dậy, đá Xu Xu ngã xuống đất, miệng thô tục chửi:

“Bọn tao đéo phải cảnh sát, đói con mẹ mày. Cút!”

Xu Xu bị đá, ngồi bệt xuống đất, ngơ ngác chưa hiểu chuyện. Duệ Duệ đứng bên cạnh, khuôn mặt vẫn cúi gằm bỗng ngẩng lên nhìn đám người.

Gã đàn ông bị khuôn mặt xám xịt, đôi mắt trợn trắng, hàm răng nhọn hoát của Duệ Duệ làm sợ hãi, lùi lại sau vài bước:

“Ôi vãi, thằng đệt này là tang thi. Giết nó cho tao!”

Mấy người trong đồn cảnh sát nghe vậy liền cảnh giác đứng dậy. Họ đã bị đám tang thi hành đến lên bờ xuống ruộng vì vậy vô cùng cẩn thận với tang thi.

Xu Xu khập khiễng đứng dậy, chắn trước người Duệ Duệ, đôi mắt kiên định nói:

“Mấy chú không được làm hại Duệ Duệ. Duệ Duệ sẽ không cắn người!”

Cả đám đàn ông cao to sau khi nghe cậu nói ‘không được làm hại Duệ Duệ’ liền đứng bất động, họ nhìn chằm chằm Duệ Duệ, rất muốn giết con tang thi nhỏ này nhưng một thế lực vô hình lại ngăn cản khiến họ từ bỏ suy nghĩ làm tổn thương nó.

Xu Xu thấy họ không động tay động chân liền kéo tay Duệ Duệ lùi lại đằng sau, đi nhanh về phía trước.

‘Bẹp’, Duệ Duệ ngã sấp trên mặt đất.

Mấy người đàn ông: “...”

Xu Xu: “...”

Bé hoảng loạn đỡ Duệ Duệ dậy, đôi mắt chứ đầy sự lo lắng, bé phủi bụi trên người cho cậu, sau đó thổi thổi vào khuôn mặt bị xước của cậu. Vết thương lành lại nhanh chóng khiến đám đàn ông mắt chữ A miệng chữ O.

Xu Xu một bên trấn an Duệ Duệ dè chừng nhìn họ:

“Duệ Duệ đừng sợ, không đau nữa.”

Mấy người đàn ông: “!!!” Rõ ràng người khiếp sợ là bọn họ chứ con tang thi kia có biểu hiện gì đâu???

Mạt thế tới vết thương chỉ cần thổi thổi là lành? Lại còn có tác dụng với tang thi???

Bọn họ hoang mang tột độ, một người không nhin được muốn đứng lên lôi thằng nhóc ốm yếu hỏi cho rõ.

Nhưng gã vừa di chuyển, Xu Xu đã kéo Duệ Duệ lùi lại mấy bước.

Xu Xu cảnh giác, lớn tiếng nói: “Chú không được lại gần Xu Xu!”

Người đàn ông muốn đi tiếp nhưng bàn chân giống như bị đóng đá không thể cử động. Thế là Xu Xu và Duệ Duệ thoát thân.

Sau khi xác định đã bỏ xa đám người xấu một đoạn dài Xu Xu mới thở phào nhẹ nhõm, bé cảm thán:

“Doạ chết Xu Xu rồi, Duệ Duệ không sao chứ?”

Xu Xu xem xét Duệ Duệ lại một lượt từ trên xuống dưới, xác định không còn vết thương mới thoả mãn cười.

Hai đứa trẻ lang thang vô định trong thành phố lớn đông tang thi qua lại.

Xu Xu đá viên gạch nhỏ trên đường, ỉu xìu nói:

“Duệ Duệ, ở ngoài thật nguy hiểm. Chúng ta phải hết sức cẩn thận.”

“Duệ Duệ giờ chúng ta nên đi đâu đây? Hay là về cô nhi viện đi!” - Xu Xu vui sướng như phát hiện ra sáng kiến rất hay.

Về đó thì sẽ không sợ người xấu, lại có nhà ở. Nhưng Xu Xu đột nhiên nhớ ra, cô nhi viện đã hết đồ ăn, ở đó mãi Xu Xu và Duệ Duệ sẽ không được ăn.

“Duệ Duệ ơi, sao cậu không nói chuyện? Đã gần một ngày rồi...”

Khuôn mặt Xu Xu ửng hồng, chiếc mũi xụt xịt đáng thương. Bé không biết tại sao Duệ Duệ không nói nhưng bé biết Duệ Duệ bị bệnh giống mọi người ở cô nhi viện.

Xu Xu không ghép bỏ Duệ Duệ nhưng mà Xu Xu buồn chán, không ai nói chuyện với Xu Xu. Chỉ là bé tự độc thoại, người ở bên cạnh lại giống như xa cách vạn dặm.

“Duệ Duệ nói chuyện với Xu Xu đi. Xu Xu buồn lắm.”

Dường như nghĩ ra được vấn đề, Xu Xu bĩu môi, giận dỗi, lớn tiếng nói:

“Nếu Duệ Duệ không muốn nói chuyện với Xu Xu thì Xu Xu sẽ... Sẽ mặc kệ Duệ Duệ!”

Xu Xu đi buông tay Duệ Duệ, đi về phía trước hai bước, rồi lại ngoái đầu nhìn Duệ Duệ:

“Xu Xu đi xa thật đấy.”

Duệ Duệ vẫn đờ đẫn nhìn Xu Xu, đôi mắt không có hồn.

Xu Xu mím chặt môi, hạ quyết tâm chạy thật nhanh, bỏ lại Duệ Duệ đằng sau.

Duệ Duệ sau khi Xu Xu rời đi vài phút đứng yên đấy, không nhúc nhích.

Trong khi đó Xu Xu từ đằng xa quan sát Duệ Duệ, dáng vẻ không thể lén lút hơn được.

Vài phút nữa trôi qua, thấy Duệ Duệ vẫn không có ý định đi tìm mình, Xu Xu đành quay trở lại, nắm lấy bàn tay của Duệ Duệ nói:

“Xu Xu vừa nãy là nói dối Duệ Duệ, Xu Xu thật ra không giận Duệ Duệ đâu. Xu Xu sẽ bảo vệ Duệ Duệ như hồi trước Duệ Duệ bảo vệ Xu Xu.”

“Chờ khi nào Duệ Duệ nói được với Xu Xu thì Xu Xu sẽ rất vui, Xu Xu sẽ không bỏ Duệ Duệ đâu, bởi vì chúng ta là bạn mà.”

Đúng vậy, là bạn thì sẽ không ghét bỏ Duệ Duệ lúc bị bệnh, sẽ tìm cách chữa bệnh cho Duệ Duệ, luôn ở bên cạnh Duệ Duệ.

================================

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play