Chương 2: Gặp Người.

Xu Xu xé miếng bánh mỳ khô cứng đút cho Duệ Duệ nhưng cậu không mở miệng.

Bé khó xử không biết phải làm sao. Xu Xu vuốt tóc của Duệ Duệ làm ra bộ dáng giống dì Phúc, chu mỏ nói:

“Duệ Duệ ngoan ngoan, ăn bánh mì đi.”

Lời của Xu Xu thật sự hiệu nghiệm, Duệ Duệ há miệng cắn miếng bánh mì, cạp cạp quai hàm nhai.

Xu Xu vô cùng hồn nhiên, vui vẻ cười hì hì, tiếp tục đút cho Duệ Duệ ăn. Sau đó mới tự mình ăn bánh mì.

Bé vừa ăn vừa uống một ngụm nước lớn để miếng bánh mì khô cứng trôi xuống cổ họng.

Bé cũng đút nước cho Duệ Duệ, nương theo động tác của bé mà Duệ Duệ uống nước.

Xu Xu vẫn nắm tay của Duệ Duệ, đè người cậu nằm xuống bên cạch bếp lửa ấp. Sau khi thấy Duệ Duệ nằm thẳng người, hai tay đặt lên trước bụng, đôi chân duỗi dài, chỉ có điều mắt vẫn mở.

Xu Xu lại nói tiếp: “Duệ Duệ nhắm mắt ngủ đi thôi.”

Duệ Duệ thật sự nhắm mắt.

Lúc này, bé Xu Xu mới yên tâm đi ra ngoài, kiếm quần áo để thay.

Bé tìm quần áo mà các cô chú tốt bụng tặng, mặc một đống lên người cho ấm áp. Vốn dĩ dáng người bé gầy gò nhưng khi khoắc lên một đống quần áo thì lại phình ra, trông đáng yêu vô cùng khiến người ta chỉ muốn gương mặt kia nhiều thịt một chút, hồng hào một chút để nựng nựng, cưng chiều.

Bé cũng tìm đồ cho Duệ Duệ, định bụng sáng mai sẽ mặc cho cậu.

Xu Xu lấy chăn đắp cho Duệ Duệ, nằm xuống bên cạnh cậu, trìm vào giấc ngủ.

Đến đêm, Xu Xu thức giấc, thấy bên cạnh chống trải, bé dụi mắt, bật dậy. Lại một lần nữa lo lắng đi tìm Duệ Duệ.

Xu Xu chạy thẳng ra ngoài, tang thi ở trong cô nhi đã tản đi hết để kiếm thức ăn. Xu Xu lo lắng đi ra ngoài đường lớn, thấy bóng dáng quen thuộc của Duệ Duệ.

Xu Xu chạy lại, miệng nói lớn:

“Duệ Duệ, cậu sao lại không ngủ đi ra ngoài đường vào đêm như thế này để làm gì? Mọi người cũng đi đâu hết rồi.”

Duệ Duệ quay lưng lại, miệng đầy máu, quần áo đều dính vệt đen. Đôi mắt trắng trợn lên nhìn Xu Xu. Bé xanh mặt, lại gần Duệ Duệ, trách mắng:

“Duệ Duệ, cậu không được làm bị thương người khác.”

Nói xong, bé kéo Duệ Duệ đi về cô nhi viện. Nấu nước ấm rửa máu trên người cậu, cũng bó cậu thành heo, cả người Duệ Duệ bị quần áo bao kín.

Vết bẩn thỉu trên mặt xanh xám cũng đã được rửa sạch, để lộ đường nét trên gương mặt. Mặc dù mới tám tuổi, khuôn mặt chưa phát triển nhưng trông có vẻ rất đẹp - dưới cái nhìn của Xu Xu.

Xu Xu lại một lần nữa cùng Duệ Duệ đi ngủ.

Duệ Duệ là tang thi, cả đêm không nhắm mắt nhìn lên trần nhà nhưng thật sự ngoan ngoãn nghe lời Xu Xu, không đứng dậy đi lung tung cắn người.

=============================

Sáng hôm sau, Xu Xu thấy đồ ăn trên bếp vẫn còn, mọi người ở cô nhi đi không về, bé đành cùng Duệ Duệ ăn phần thức ăn còn lại.

Ăn xong bữa sáng, Xu Xu đội nón nen cho mình và Duệ Duệ, nắm tay cậu đi ra ngoài.

Bên ngoài, lác đác vài con tang đi đi qua đi lại nhưng chúng đều ngó lơ Xu Xu và Duệ Duệ.

Bé dắt Duệ Duệ đi qua các cửa hàng đồ ăn, Xu Xu thèm thuồng nhìn. Bé vẫy vẫy Duệ Duệ chỉ tay về phía chiếc pizza thơm ngon trong cửa tiệm vắng người:

“Duệ Duệ, cậu nhìn xem, bánh đó là gì? Trông thật ngon.”

Bé lại dắt Duệ Duệ đi tới của hàng đồ chơi, đôi mắt to tròn chứa đầy sự tò mò thích thú:

"Duệ Duệ, Xu Xu rất thích."

Một tang thi, một con người đi chung với nhau qua từng cửa hàng. Xu Xu mặc dù rất muốn nhưng biết lấy đồ mà không trả tiền là sai nên bé và Duệ Duệ chỉ đứng lại nhìn cho bớt thèm.

Bé đi qua một con phố, chỗ này đông tang thi hơn một chút, lại có một số người sống đi đi, lại lại, cố gắng lép mình trốn tang thi. Trong khi đó, bé Xu Xu đường hoàng đi ngang qua họ, vượt lên trước mấy con tang thi chậm chạp.

Hai người thanh niên đang trốn trợn mắt, há miệng nhìn Xu Xu và Duệ Duệ, tiếng nói thì thầm của họ vang lên:

"Sao hai đứa kia không bị tang thi cắn?" - Giọng nói kinh ngạc của một cô gái vang lên.

"Ai biết được, kệ nó đi." - Giọng người thanh niên trầm trầm.

"Nhưng mà..."

Xu Xu nghe tiếng thì thầm của họ ngoái đầu lại nhìn, miệng nói:

"Chị ơi, anh ơi, sao anh chị lại ở trong thùng rác?"

Hai người hết hồn nhìn Xu Xu. Họ đưa tay ra hiệu Xu Xu im lặng rồi lại hồi hộp nhòm ngó xung quanh.

Thấy tang thi đã tản đi, họ thở phào nhẹ nhõm, chui ra khỏi thùng rác tanh tưởi, họ không để hai đứa trẻ vào mắt, cẩn thận đi từng bước vào cửa hàng đồ ăn gần đó.

Xu Xu: “?” Bé dắt tay Duệ Duệ đi theo sau lưng họ.

Hai người đánh quét đồ ăn, anh thanh niên còn lấy túi bóng để vơ vét đồ.

Xu Xu quay sang nói với Duệ Duệ, tay chỉ vào hai người đang bận rộn trước mặt, miệng lẩm bẩm giống ông cụ non:

“Duệ Duệ, họ là người xấu. Cậu không được làm giống họ nha, lấy đồ mà không xin phép là sai, sẽ bị trời phạt đấy.”

Xu Xu vừa nói xong, hai người kia bước vào gian bếp hét toáng lên, bên trong có hai con tang thi đang bị nhốt. Họ tá hoả chạy ra ngoài nhưng cô gái bị tang thi mập mặc đồ đầu bếp kéo chân.

Anh thanh niên thấy vậy liền cầm một con dao phay trong bếp chém về phía tang thi mập. Nhưng tang thi không biết đau, mặc dù bị thương nhưng nó vẫn nhào lên cắn cô gái.

Con tang thi còn lại thì lao tới gặm thanh niên.

Hai người co giật một hồi, biến thành tang thi.

Xu Xu nói với Duệ Duệ: “Cậu thấy chưa, họ bị trừng phạt do ăn trộm đồ đó. Chúng mình đi thôi, không kẻo bị hiểu nhầm.”

=============================

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play