"Sắp đến lúc rồi! Lương.. Xích.. Hữu!"

Một bóng người ngả bóng dưới bầu trời hoàng hôn chiều tà bên khung cửa kính. Mặt trời kia trang hoàng sắc đỏ rực rỡ, bầu trời là một màu đỏ máu! Tâm hồn ai đó đang nhảy nhót, điệu nhảy điên cuồng.

Sân bay – Thành phố Sana, người qua lại hối hả tấp nập, tiếng vali kéo lăn trên nền gạch. Những giọt nước mắt chia ly, những giọt nước mắt đoàn tụ. Tại cổng sân bay.

"Cậu ch---, chủ tịch! Biệt thự Via đã chuẩn bị xong. Giờ ngài sẽ qua đó chứ?"

Thư ký Kim đang bước nhanh theo một người đàn ông, bước chân vững vàng nhanh chóng. Anh ta mặc bộ quần áo đen, mắt kính râm che đi đôi mắt quyến rũ, ranh mãnh. Thời gian trôi đi nhưng khuôn mặt đó vẫn cuốn hút như vậy, đôi mắt đen láy không chút do dự.

"Không! Tôi sẽ ghé chỗ này một chút, anh đem hành lý về biệt thự đi!"

"Vâng, xe đã đợi ngài bên ngoài"

Dãy hành lang quen thuộc, tầm nhìn quen thuộc, cánh cửa quen thuộc, ai đó đã từng đứng bên bờ tường ấy nói lời xin lỗi. Căn hộ 203 chung cư Ilia

"Cuộc sống là những chuỗi ngày đau đớn!

Trái tim băng giá liệu còn có thể đập trở lại?

Ngày mai khi---" chuông điện thoại

"Alo"

"Tiểu khả ái à, ra D coffee nha, nhớ trang điểm xinh xinh lên, mình đợi cậu ở bàn 4 đó!" đầu dây bên kia vang lên giọng nói lanh lảnh

"Mình bận rồi.." một bóng người đang nằm trên giường cuộn chăn kín mít, cất giọng lười biếng

"Hức.. hức! Tiểu khả ái, nếu hôm nay cậu không ra mình.. mình.. mình.. nhịn ăn cơm cho cậu xem" giọng nói kia ấm ức, ướt át

"Vậy cậu nhịn đi!" lời đáp lại hờ hững

"Hu.. hu! Mình chết đấy, cậu tin không, mình chết thật đấy.."

"Không!"

"..."

"Mình sai rồi! Xin lỗi cậu.."

Khẽ thở dài một hơi ngắn, đôi môi trái tim đo đỏ chuyển động "nhắn địa chỉ qua đây!"

"Oa! Tiểu khả ái thật đáng yêu! Mình gửi rồi đấy, nhớ trang điểm và mặc đồ đẹp lên nha, bye bye, yêu cậu!"

Tút.. tút..

"..."

"Haizz.. Thật không hiểu nổi cậu!"

Liên Hoa nắn nhẹ giữa hai hàng lông mày, dạo gần đây công việc nhiều lên nên có hơi mệt, đến ngủ cũng không có thời gian. Đôi mắt kia ngày càng xấu xí, thâm đến gấu trúc cũng phải ngả mũ. Liên Hoa lười biếng bước vào phòng tắm, nhìn cô gái trong gương, khuôn mặt lại tiều tụy đi một chút. Nhưng có lẽ điều này không thật sự quan trọng, khuôn mặt này sẽ được che đi dưới lớp mặt nạ hoàn mĩ. Sau khi đã tút tát lại nhan sắc đôi chút, khuôn mặt trở nên có chút sức sống, tươi tắn hẳn. Cô gái rời đi đem theo một chiếc túi nhỏ.

Tại D coffee

Một không khí lãng mạn, tươi sáng và bản nhạc không lời dìu dịu khơi gợi cảm xúc. Hàng trúc Quân Tử vẫn nằm đó không vắng bóng tô điểm cho bức tường trắng xóa, vẫn là tiếng xào xạc của những phiến lá mỏng manh, có chăng thay đổi chỉ là già đi một chút, cao hơn một chút.

"Oa! Bạch Hiểu! Lâu quá không gặp, cậu lại đẹp trai hơn rồi!" Người đang nói là Tư Huyễn, quản lí của D coffee hiện đang làm việc cho Bạch Hiểu.

"Ngồi đó! Đừng xích tới gần tôi" Bạch Hiểu điệu dáng âm trầm, phong thái chẳng khác năm xưa là bao, chỉ có điều, bên trong hắn, điều gì đó đã không còn.

"Người ta lo cho cậu đấy! Không cảm kích sao?"

"Chuyện tôi muốn biết cậu điều tra tới đâu rồi?" Nhấp nhẹ ngụm trà nóng, có chút thanh thanh Bạch Hiểu nói

"Cậu đã thấy việc gì làm khó được tôi chưa? Tư Huyễn mặt tự mãn, vài cọng tóc bạch kim vểnh vểnh ngoe nguẩy trên đỉnh đầu.

" Rồi. "

"... "

" E hèm. Vào việc chính đi. Chuyện cậu nhờ tôi đã có kết quả rồi! "

" Tập đoàn Shala sau khi vướng vào bản hợp đồng đó đã chịu tổn thất nặng nề lại thêm việc ngài chủ tịch.. tóm lại là như chim gãy cánh. Nhưng sau đó một vị đại cổ đông đã đứng ra gánh vác và chèo lái. Kể cũng rất kì lạ người này mới lên làm chủ tịch, Shala từ diều gãy cánh liền phất lên lại thành rồng.

Còn KA Queen thì khỏi nói, từ khoản bồi thường hợp đồng của Shala đã kiếm hời không ít, phát triển vô cùng hùng mạnh, chỉ có điều toàn dùng thủ đoạn bẩn thỉu dìm chết người ta! "

" Này, Bạch Hiểu! Cậu có nghe tôi nói không đấy! "

" Tôi đang nghe "Môi mỏng khẽ chuyển động, khuỷu tay tì trên thành ghế nhưng ánh mắt kia lại dừng lại ở một nơi nào đó.

" Chẳng phải chỉ là cái chậu hoa thôi sao? Có gì đẹp đâu chứ? Cậu thích thì tôi đóng gói cho cậu cầm về!"Tư Huyễn nhìn theo ánh nhìn kia, hướng đến một chậu hoa quỳnh tinh khiết đang bung nở.

Mắt Bạch Hiểu đang hướng về phía xa xa, đích đến là bàn số 4. Khuất sau chậu hoa quỳnh trắng là khuôn mặt quen thuộc. Một khuôn mặt đã rất lâu rồi hắn mới gặp lại. Vẻ đẹp thanh tao của những bông hoa trắng muốt đang nở bung ngát hương ngào ngạt cũng không thu hút được ánh mắt ấy.

(Còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play