"Ta xem nào." Sau khi đám người Dạ Quân Ly rời đi, vội vàng tiến lên xem xét miệng vết thương của Vân Thiển, tuy chỉ là vết xước rất nhỏ, nhưng mà Nhiễm Trầm lại lo lắng như thể nó rất nghiêm trọng vậy.
Không ngờ, hắn ta còn chưa chạm vào người Vân Thiển, đã thấy y gục xuống giường, bả vai run run, bắt đầu khóc.
Người luôn giỏi tính toán như Nhiễm Trầm, lại luôn luống cuống khi đối mặt với Vân Thiển...
Bởi vì hắn ta nhận ra rằng, Vân Thiển khóc không phải vì đau, mà là vì bất lực cùng ủy khuất.
Hắn ta nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Vân Thiển, chiếc cằm ưu mỹ cùng bờ môi lương bạc, lúc này lộ ra nguy hiểm khó lường, Kỳ Thước, hắn ta sẽ nhớ kỹ.
Qua hồi lâu, tiếng khóc của Vân Thiển vẫn chưa ngừng lại, Nhiễm Trầm lo y sẽ khóc đến hỏng mắt mất, dỗ dành: "Ngẩng đầu lên cho ta xem miệng vết thương, được không?"
Lúc hắn ta nói câu này đã thu liễm lại sát khí của mình, hàng mi dài rủ xuống, nhu hòa nhìn Vân Thiển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play