Cô ngẫm nghĩ một hồi rồi hỏi:

"Ngài Đan Binh biết giá nhà ở chủ thành không?"

Lục Tân gật đầu:

"Biết chứ, cực kỳ mắc...

Hàn Băng cười nói:

"Nếu thuận lợi, về sau ngài Đan Binh có thể dễ dàng mua nhà ở chủ thành như đang mua bánh bao vậy."

"Thế ư..."

Lục Tân sửng sốt vô cùng, bỗng cảm thấy vô cùng sùng kính bánh bao.

"Ngài Đan Binh thấy sao?"

Hàn Băng đợi một hồi, như cố tình để thời gian cho Lục Tân suy nghĩ, sau đó mới cười nói:

"Nếu đồng ý, một số tiền lớn sẽ được chuyển vào tài khoản của ngươi, vậy cũng đến lúc đề cập tới vấn đề thứ hai rồi. Ngài Đan Binh hẳn cũng biết là thật ra Đặc Thanh Bộ còn cung cấp các dịch vụ đặc biệt khác cho dị biến giả hạng nhất, ví dụ như Búp Bê sở hữu một đội quản lý tài sản chuyên nghiệp, ta nghĩ rằng, có lẽ ngươi cũng cần một đội như vậy..."

"Chuyện đội quản lý tài sản để nói sau đi..."

Lục Tân nghĩ:

"Dù sao cũng là bỏ tiền ra phát lương cho người ta..."

Sau đó hắn lại trầm ngâm một lúc:

"Việc này hẳn là có thể, nhưng chuyện vé vào cửa có thể bàn bạc lại không?"

"Tiền thu được từ việc bán vé chắc là không cần chia cho những người khác đâu nhỉ?"

Thành quả nghiên cứu gì chứ, đều là giả.

Chỉ có tiền bán vé vào cửa mới là thật...

"Được...

Hàn Băng đồng ý rất nhanh, như thể chỉ là một việc nhỏ, chẳng khó khăn chút nào:

"Ta sẽ giúp ngài Đan Binh đề xuất với cấp trên."

"Tốt tốt, cảm ơn cảm ơn..."

Tâm trạng Lục Tân lúc này cực kỳ tốt, hắn vội nói lời cảm ơn với Hàn Băng.

Sau khi quyết định xong chuyện này, bên phía Hàn Băng bỗng truyền tới tiếng lật giở văn kiện, cô nói:

"Mặt khác, còn một chuyện cuối cùng"

"Nếu dạo này ngài Đan Binh không bận rộn chuyện gì, vậy chúng ta hy vọng ngươi có thể tới đây làm cố vấn, giúp chúng ta điều tra vài chuyện"

"Nói khái quát thì tổng cộng có hai việc chính"

"Một là trạng thái hiện tại của Búp Bê, rốt cuộc dây xích thần bí trên người cô ấy là sao, có điểm gì cần chú ý không?"

"Hai là về phiên tòa lúc nửa đêm, chúng ta mong ngươi có thể tới kiểm tra, sau đó chỉ đạo chúng ta cần điều tra như thế nào."

Nói đến mấy vấn đề này, Lục Tân cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, hắn cười gật đầu:

"Đều được hết"

"Này cũng coi như là nhiệm vụ sao?"

Hàn Băng lập tức hiểu ý Lục Tân, cười gật đầu:

"Đương nhiên, phí cố vấn rất phong phú, nhưng có một vấn đề nhỏ..."

Cô ngập ngừng vài giây, sau đó dứt khoát nói thẳng, chỉ là giọng điệu nghe có vẻ hơi lạ:

"Mọi người càng hy vọng ngươi có thể mời được quý bà Lục thần bí kia

tới..."

"Quý bà Lục?"

Lục Tân tức khắc hiểu ra mọi chuyện, vốn còn tưởng Thanh Cảng coi trọng tấm bằng đại học của mình, không ngờ người người ta nhìn trúng là người mẹ với chức danh giáo sư danh dự đặc biệt. Mà thôi, dù sao đều là người một nhà cả, ai nhận số tiền này mà chẳng giống nhau, đúng không?

Thế là hắn gật đầu, sảng khoái nói:

"Có thể, tiền lương cứ kết toán cho ta là được."

Sau đó, hắn im lặng một lúc như đang nghĩ tới chuyện gì, rồi nói:

"Với lại, chắc là cũng cần ta đi theo làm thông dịch viên nhỉ?"

Lúc đầu Hàn Băng còn không hiểu mối quanh co lòng vòng trong này, qua một lúc sau, cô mới bừng tỉnh, cẩn thận hỏi:

"Ý của ngài Đan Binh là muốn nhận phần tiền lương?"

Vì sao phải thu hai lần phí?

Một lần là phí cố vấn, một lần là phí phiên dịch, chẳng phải vô cùng hợp lí hay sao?

Chỉ là không ngờ Hàn Băng lại rất lịch sự đồng ý đi xin giúp, sau đó rất nhanh gọi điện về, nói là Đặc Thanh Bộ đã đồng ý phê chuẩn hai phần thù lao này. Hơn nữa giá cả cũng không thấp, có thể sánh ngang với với một nhiệm vụ dọn dẹp ô nhiễm cấp B.

Tâm trạng của Lục Tân vô cùng tốt, xoay người trở về phòng thay đồ, chuẩn bị đưa mẹ đi làm.

Chỉ có điều hắn không biết, trong lúc hắn vừa cúp điện thoại thì mấy lão già đứng xung quanh Hàn Băng, nhất là Tô tiên sinh, đều đồng loạt thở phào một hơi. Ông ta nhìn mấy nhân viên nghiên cứu đều mang vẻ mặt ngượng ngùng ở xung quanh:

"Các người nhìn xem?"

"Ta đã bảo cách này được mài!"

"Dựa theo thói quen cũ của Đan Binh, cộng thêm hợp đồng mà chúng ta đã ký kết thì hắn nhất định sẽ đòi thù lao với chúng ta"

"Nhưng đây là nguồn ô nhiễm tinh thần cấp thế giới đó, theo lời của các người thì là cái gì?"

"Là chung cực!"

"Các người nghĩ phải đưa bao nhiêu tiền mới hợp?"

"Đưa ít thì tổn thương cảm tình, mà đưa nhiều thì..."

"Đưa hết tiền thuế năm nay Thanh Cảng thu được cho hắn thì liệu có đủ không?"

"Giờ thì tốt rồi, chúng ta cùng nhau hợp sức lấy tiền của người ngoài"

"Ngươi xem xem, việc này chẳng phải đã xong rồi ư? Lát nữa chúng ta đi báo cáo một nửa tổn thất cho bên kia, sau đó lại kê thêm một phần phí phiên dịch cho hắn, chẳng phải vẹn cả đôi đường hay sao?"

Các nhân viên nghiên cứu xung quanh đều tỏ vẻ ngượng ngùng, sau đó đồng loạt nhìn về phía Tô tiên sinh với ánh mắt có đôi phần khinh bỉ.

Tô tiên sinh rất kiên cường nhìn lại họ.

"Một đá

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play