Nghe thấy giọng điệu bình tĩnh của ông ta, Số Bảy cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Cả người cô ta khẽ run lên:

"Cho nên chuyện năm đó ta tố giác với ngươi...

"Tin tố giác của ngươi năm đó cũng có tác dụng"

Lão viện trưởng nhẹ nhàng đáp lại và gật đầu với cô ta:

"Ít nhất cũng đã để chúng ta hiểu được thái độ của ngươi"

"Vì vậy, sau đó ta mới giải cứu ngươi về, nếu không, ngươi quả thật thuộc vào loại có thể bỏ rơi."

Cả người Số Bảy đã bắt đầu run rẩy.

Khuôn bình thường vốn rất hung dữ của cô ta đang hiện rõ sự sợ hãi và tức giận không thể kiểm soát.

"Sau đó, kết quả thế nào thì ngươi cũng biết rồi"

Lão viện trưởng không tiếp tục nhìn phản ứng của Số Bảy chỉ thở nhẹ một hơi và nói:

"Thí nghiệm cũng có thể coi như là thành công..."

"Đương nhiên, bên ngoài thì có vẻ như là thất bại, nhưng chúng ta đều đánh giá thấp thiệt hại mà hắn có thể gây ra..."

"Tuy nhiên, điều này cũng quả thực xác nhận những suy đoán của ta khi đó:"

"Số Chín, hay còn gọi là "Bạo Quân" không có năng lực gì cả và không có phản ứng bình thường với tất cả mọi chuyện. Điều này cho thấy tinh thần của hắn luôn trong trạng thái ổn định bất thường. Vì vậy, phải dùng đến cách kích thích người khác mất kiểm soát thì mới có thể tác động được đến hắn"

"Từ khi thí nghiệm này bắt đầu thì hắn mới thực sự có cảm giác"

"Dù cho cảm giác đầu tiên mà hắn có được là một sự tức giận tột độ và không thể kiểm soát được..."

Số Bảy là người đi theo lão viện trưởng lâu nhất, nhưng khi nghe thấy những lời này của ông ta, trong lòng cô cũng không khỏi tràn đầy tức giận và không cam lòng.

Cô ta cho rằng bản thân đã biết được tất cả sự thật từ trước rồi.

Cô ta biết được cái giá phải trả của cuộc thí nghiệm năm đó, nên vẫn nghĩ đây chỉ là một tai nạn. Vì là tai nạn, nên đã chứng minh sự tố giác của cô ta năm đó là đúng đắn và bản thân cô ta cũng đã giúp được gì đó cho lão viện trưởng. Thế nhưng, bây giờ cô ta mới phát hiện bản thân mình thật là ngây thơ.

Ngay lúc này, trong lòng cô ta chợt nổi lên ý định muốn giết lão viện trưởng. Thế nhưng cô ta lại không dám.

Cơ mặt của cô ta đã biến dạng, nhưng cuối cùng cô ta cũng kìm nén được sự tức giận của mình và hỏi một câu cuối:

"Như vậy, bây giờ ngươi giữ ta ở bên cạnh, sắp xếp nhiều chuyện như vậy. Rốt... rốt cuộc là ngươi muốn gì?"

"Thực ra, ý đồ của ta rất đơn giản"

Lão viện trưởng ngẩng đầu, nhìn Thanh Cảng phía xa được được tắm mình dưới ba vầng trăng đỏ, khẽ thở dài:

"Để hướng dẫn Số Chín đi đúng hướng thì cần phải hiểu rõ được hắn"

"Năm đó, sau cuộc thí nghiệm thất bại kia, ta cũng không biết được chuyện gì đã xảy ra với số chín. Ta đã mất kiểm soát, ngươi cũng biết là do ta cũng bị thương trong cuộc thí nghiệm. Dù sao, ta cũng chỉ là một người bình thường, con người sẽ phải mất một thời gian dài thì mới có thể bình phục được"

Ông ta khẽ lắc đầu thở dài:

"Khi mà ta trở lại Thanh Cảng tiếp tục quan sát hắn, ta phát hiện hắn đã biến mất, ta phải mất một thời gian dài để tìm lại hắn. Sau đó ta phát hiện ra rằng trạng thái của hắn đã thay đổi, ai đó đã lợi dụng thí nghiệm của ta để truyền tải nhân tính lên người hắn, sau vụ nổ. Hơn nữa, còn sử dụng một phương pháp kỳ lạ nào đó khiến cho hắn đặc biệt không ổn định..."

"Thật kỳ lạ khi đó là phần mà ngay cả ta cũng không thể hình dung ra được."

Thở dài một hơi, vẻ mặt ông ta thả lỏng một chút:

"Nhưng mà, ta có thể hiểu được trạng thái của hắn"

"Nhân tính mong manh yếu ớt đến nỗi chúng ta không thể giải thích vì sao nó có thể phát triển cùng thần tính cường đại. Giống như một người sinh ra đã có áp lực tinh thần rất lớn, có thể rơi vào tình trạng suy sụp bất cứ lúc nào, đồng thời cũng luôn chìm đắm trong nỗi sợ hãi vô hình"

"Đứa trẻ này, luôn luôn sợ hãi, nhân tính của nó giống như một cậu bé bất lực đang khóc."

"Vì hắn sợ nên hắn chỉ có thể tìm kiếm những gì có thể bảo vệ mình. Đây là quy tắc tồn tại ở mọi nơi."

"Với những kẻ yếu đuối nhỏ bé, quy tắc là thứ duy nhất có thể bảo vệ họ."

"Thậm chí, hắn đã chọn cách quên đi những gì đau đớn nhất trong quá khứ và chỉ lưu giữ lại những kỉ niệm mà hắn cho là đẹp nhất"

"Đương nhiên, đây là một cơ chế tự bảo vệ bình thường và đó là lựa chọn duy nhất mà hắn có thể đưa ra vào thời điểm đó"

Nói đến đây, có thể thấy rõ vẻ phấn khích trên khuôn mặt của lão viện trưởng.

Vì quá phấn kích, ông ta thậm chí còn suýt sặc khói.

Sau khi ho mấy tiếng, ông ta mới đưa điếu thuốc trên đầu ngón tay ra xa khỏi mình và cười nói:

"Với cơ sở này, ta có thể thiết kế thêm các thử nghiệm cho hắn.

Hoặc là nói, đối với hắn thì thông qua những lần thử nghiệm như vậy, hắn sẽ từ từ trưởng thành. Điều này tự nhiên cũng có rủi ro nhất định, nhưng đến cuối cùng thì vẫn coi như là khá thuận lợi...

"Quả thực, hắn đã trưởng thành dần thông qua các thử nghiệm và đạt đến một sự cân bằng chưa từng có..."

"Ngươi biết ta cảm thấy ra sao khi thấy hắn như thế này?"

"Ta thậm chí còn thấy cảm động"

"Nhân tính yếu đuối từng bước một trưởng thành, trở nên kiên định, trở thành nền tảng then chốt để gánh vác thần tính..."

"Trên đời này có điều gì vĩ đại hơn thế này không?"

Thấy vẻ mặt phấn khởi của lão viện trưởng, Số Bảy cảm thấy thật sự tuyệt vọng.

"Nếu ngươi đã cảm động, đã quan tâm đến hắn như vậy, sao lại còn sắp xếp lần thử nghiệm này?"

Thậm chí, cô ta còn đặt một câu hỏi khá ngây ngô:

"Ngươi không sợ thử nghiệm như vậy sẽ phá hủy tất cả những gì h�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play