"Năng lực khác của anh?"
Lục Tân nhất thời không hiểu lắm về ý tứ trong lời nói của Trần Tinh.
Anh chỉ nghiêm túc suy tư một chút, rồi mới nghiêm túc hỏi lại: "Tinh thần lượng cấp là cái gì?"
Trần Tinh nghe thấy, bỗng dưng cũng tự mình bật cười, sau đó mới lại đưa một phần văn kiện đặt phía dưới cuối giao cho Lục Tân, nói: "Xem ra, anh cũng không có nghiên cứu sâu về phần văn kiện mà tôi đã để lại cho anh trước đó rồi, thứ gọi là tinh thần lượng cấp chính là đơn vị uy hiếp mà chúng tôi dùng để đánh giá một nguồn ô nhiễm, cùng với đơn vị đo lường của một người tinh thần biến dị năng lực đẳng cấp, đặc biệt nhằm vào độ mạnh yếu của lực tinh thần!"
Lục Tân nhận lấy phần văn kiện kia, chỉ thấy bên trên chính là vài danh từ và đơn vị rườm rà quấn miệng.
Dường như trên phần văn kiện trước kia của anh cũng có, nhưng lại là tiếng Anh với một vài công thức và cách đo phức tạp.
Ngoại trừ liên quan đến vấn đề đãi ngộ ra thì anh chẳng hiểu rõ cái gì cả.
Cũng may, lúc này Trần Tinh đã tiếp tục giải thích, nói rằng: "Anh có thể hiểu thế này, một người đàn ông khỏe mạnh, trưởng thành, nằm ở thời kì tinh thần sinh động nhất, lực tinh thần ước chừng khoảng mười đơn vị, mà một quái vật tinh thần về mặt ý nghĩa bình thường ở cấp một hoặc là nguồn ô nhiễm, thì có tinh thần lượng cấp ước chừng một trăm đơn vị, đấy thường để quyết định đẳng cấp ô nhiễm của họ!"
"Đương nhiên, có một vài điều không thể không chú ý, quái vật tinh thần cũng không thể đánh đồng với nguồn ô nhiễm được!”
"Mặc dù bây giờ, chúng ta thường sẽ nhập cả hai làm một để nói, nhưng trên thực tế, chỉ có thứ nắm giữ được tính công kích chủ động, thậm chí nắm giữ một ý thức nhất định cùng với một nguồn ô nhiễm biến hoá tương ứng mới là quái vật tinh thần thường được nhắc đến trong miệng của chúng ta, mà cũng tương tự có một số nguồn ô nhiễm bản thân nó không có ý thức, nó sẽ chỉ vặn vẹo, bị lực tinh thần của người ô nhiễm tạo thành ảnh hưởng nhất định mà thôi!"
"Có thể nhìn ra hai điều khác nhau này trong công việc của chúng ta ngày hôm nay!"
Trần Tinh nói, sắc mặt cũng nghiêm túc một chút, đáp: "Nhìn từ cục diện ban đầu cùng với tình báo và phán đoán sơ bộ của chúng ta, sự cố ô nhiễm mà chúng ta gặp lần này chỉ là một ô nhiễm bình thường, mãi đến cuối cùng mới phát hiện nguồn ô nhiễm này đã biến thành quái vật tinh thần."
"Ồ..."
Lục Tân bày ra một dáng vẻ mình hoàn toàn nghe hiểu, đăm chiêu gật đầu.
Sau đó anh dừng một chút, lại hỏi: "Vậy vì sao cô lại hỏi tôi rằng có phải che giấu một năng lực khác hay không thế?"
"Bởi vì anh một mình giải quyết sự cố ô nhiễm lần này!"
Trần Tinh nhìn anh, trên mặt dường như mang theo ý cười nhỏ khó mà nhận thấy, nói: "Xem từ kiểm tra trước đó của anh, năng lực của anh thuộc hệ nhện, đánh giá năng lực là cấp C, tinh thần lượng cấp thì nằm ở khoảng một trăm đơn vị, dao động trên dưới không vượt qua năm mươi đơn vị. Bình thường mà nói, người tinh thần dị biến cùng cấp bậc, tinh thần lượng cấp, cũng thường thấp hơn một chút so với nguồn ô nhiễm cùng cấp bậc."
"Dù sao, nguồn ô nhiễm cũng là vì tinh thần dị biến đột phá cực hạn, mất đi khống chế thì mới có thể trở thành nguồn ô nhiễm, mà người tinh thần dị biến, thì thuộc về mặc dù tinh thần xuất hiện dị biến, nhận được mức độ tăng cường lớn, nhưng vẫn còn đang trong phạm vi khống chế của mình!"
"Cho nên, chúng tôi rất ít khi nào quyết định để người tinh thần dị biến một mình đối mặt với nguồn ô nhiễm lắm!"
"Bình thường mà nói, cần phải thông qua tìm kiếm chuỗi logic và hạt nhân then chốt của nguồn ô nhiễm tinh thần để giải quyết..."
...
Lục Tân mở miệng đúng lúc: "Vậy... Cái gì là chuỗi logic với..."
"Chuỗi logic, chính là quy luật và hình thức bên ngoài của nguồn ô nhiễm, đó thường được đại diện cho đẳng cấp và cách thức lây nhiễm của nguồn ô nhiễm tinh thần, giống như nguồn ô nhiễm đặc thù số 041 vậy, chuỗi logic ban đầu tổng kết ra được là báo thù, hơn nữa nhất định có thể tổng kết ra được quy luật của thời gian, chúng ta có thể thông qua loại chuỗi logic này để phân tích ra phản ứng của nguồn ô nhiễm, cũng sẽ lập ra được kế hoạch xử lý hay là lẩn tránh!"
"Hạt nhân then chốt thì đại diện cho bản thể nguồn ô nhiễm, cũng chẳng khác nào cái công tắc của nguồn ô nhiễm, tắt đi, kết thúc!"
"..."
Trần Tinh gọn gàng mà linh hoạt giải thích rõ ràng, sau đó lại dùng một ánh mắt tôi biết anh không có xem kỹ văn kiện để nhìn Lục Tân, nói: "Bất cứ lúc nào, tìm kiếm chuỗi logic cùng với hạt nhân mấu chốt mới là hình thức xử lý nguồn ô nhiễm tốt nhất, nhưng anh thì khác, anh không hề tìm kiếm hai điểm này, mà lại lựa chọn giải quyết thẳng nguồn ô nhiễm, ô nhiễm số 036 trước đó cũng thôi đi, nhưng 041 cũng như thế..."
"Không thể không nói, mặc dù cách xử lý này rất trực tiếp, nhưng cũng rất... Bạo lực!"
"Nhưng loại tình huống thế này cũng không phổ biến lắm!"
Dùng một hơi nói xong những thứ này, Trần Tinh dừng lại một chút, đốt một điếu thuốc, cười nói: "Cho nên, chúng ta vẫn phải theo thường lệ mà hỏi thăm một chút, anh cũng không cần căng thẳng, đây chỉ là một kiểu báo cáo công việc theo thông lệ thôi, cân nhắc việc có thể phía trên sẽ có một vài người cảm thấy hứng thú với chuyện này mà đưa ra nghi vấn, tôi cũng phải viết một bản báo cáo ổn để giải thích cho người bên trên một chút thì mới tốt..."
"..."
"À, à, tôi hiểu rồi..." ( truyện đăng trên app TᎽT )
Vừa nghe đến viết báo cáo, Lục Tân liền gật đầu, mặt này thì anh có kinh nghiệm.
"Có lẽ thật sự có một chút không bình thường rồi..."
Nghĩ đến lời Trần Tinh vừa mới nói, Lục Tân từ từ suy nghĩ, đáp: "Mấu chốt là, đó không phải do tôi giải quyết..."
Trần Tinh nhíu mày.
Lục Tân thành thành thật thật trả lời: "Là em gái!"
Trên mặt Trần Tinh lộ ra vẻ suy tư, giống như đang suy nghĩ phải mở miệng thế nào vậy.
Lục Tân dường như sợ cô không tin, lại chỉ một cái về giỏ rác phía ngoài, nói: "Giấy gói kẹo cô vừa ném đi ban nảy, chính là do em gái ăn!"
Trần Tinh không khỏi nhíu mày, thuận miệng nói: "Vậy, bây giờ cô ấy ở đâu?"
Lục Tân nhìn lên đầu Trần Tinh, đáp: "Em ấy đang ở trên đỉnh đầu cô đấy, còn đang nhìn cô cười đó..."
"Anh..."
Mặc dù cũng chẳng phải nghe được lần đầu, nhưng Trần Tinh vẫn cảm thấy lông tơ của mình có hơi dựng đứng.
Cô ta miễn cưỡng cứng cổ, nhưng không ngẩng đầu lên xem.
Nhưng nhịn rất lâu rồi nên không nhịn được nữa, bèn liếc lên trên một cái nhỏ khó mà nhận thấy được, nhưng chỉ thấy trên đỉnh đầu của mình trống rỗng.
Điều này khiến cho cô ta có cảm giác mình không thể nhịn được nữa.
Lục Tân nhỏ giọng bổ sung một câu, rằng: "Cô không nhìn thấy em ấy..."
Trần Tinh hung hăng nhìn chằm chằm Lục Tân một cái, qua rất lâu, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cô ta hơi ngửa về sau một chút, thuận tiện để cho mình có thể ngẩng đầu bất cứ lúc nào, sau đó mới nói: "Bỏ đi, trước tiên đừng nói đến chuyện này nữa, bây giờ có một điều tôi còn tò mò hơn, trước đó tôi đã lệnh cho anh rút lui rồi, vì sao anh cứ nhất định phải xông đến nguồn ô nhiễm kia thế?"
Lục Tân nghiêm túc với vấn đề này một chút, đáp: "Bởi vì lúc ấy ba thành viên kia vẫn còn chưa bị ô nhiễm đấy!"
Đương nhiên là Trần Tinh biết kia ba thành viên nhóm điều tra nhỏ kia không có bị ô nhiễm rồi, bọn họ đã được chuyên gia tổng bộ tâm lý chuyên đánh giá rồi, phát hiện họ ngoài trừ bị khủng hoảng ra thì không hề xuất hiện bất cứ dấu hiệu ô nhiễm nào nữa, mà vào lúc ấy, rất nhiều người đều đã chính mắt trông thấy ba người bọn họ đều đã bị lực trường tinh thần vặn vẹo của ô nhiễm khống chế, thậm còn bay đến giữa không trung và chĩa súng vào Lục Tân nữa.
Xem như thường lệ, tình huống như vậy bất luận thế nào cũng không coi là bình thường được.
Nói cách khác, dưới tình huống không có Lục Tân, vận mệnh của ba thành viên nhóm điều tra nhỏ kia dù thế nào vẫn sẽ bị tiêu diệt.
Mà chuyện này, cũng chính là điều cô ta không hiểu.
Thế là, cô ta chậm rãi hỏi: "Sao anh xác định được ba người họ không bị ô nhiễm?"
"Làm sao xác định à?"
Đối với vấn đề này, Lục Tân có hơi kinh ngạc, một hồi lâu mới nói: "Tôi trực tiếp trông thấy..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT