Rất nhanh, nhóm nhỏ chi viện lưu lại ở xung quanh cũng phái người đi vào.
Bọn họ đều mặc thêm trang phục phòng hộ dày dặn và mặt nạ thuỷ tinh, đi đến cái hồ nước hoang dã này.
Có hai cái rương lớn đầy đủ ba tầng kính phòng hộ được bọn họ khiêng lên, sau đó thi thể của Tần Nhiên và Thôi Vượng đều được chia ra đặt vào trong hai cái rương đấy, phía trên lại được bịt kín một tầng vải đen, xem ra, đấy đã trở thành hai cỗ quan tài thuỷ tinh.
Trong lúc đó, gần như không có một ai nói chuyện.
Bởi vì bất luận là ai thì cũng đều chẳng thể giải thích được cục diện quái dị trước mắt ngay lúc này cả.
Sau khi thu hai thi thể, bọn họ lại phái người đều cầm dụng cụ đo lường loại mà trước đó nhóm điều tra nhỏ đã dùng đi vào đáy hồ, bọn họ thăm dò từng chút một, cẩn thận đến lạ thường, giống như là đang dò xét nơi đây có còn sót lại tinh thần hay không vậy.
Mà Trình Huy cùng với hai thành viên nhóm điều tra nhỏ của anh ta cũng đeo lên mặt nạ thuỷ tinh, sau quá trình nói chuyện và đánh giá sơ bộ với mấy người mặc áo khoác trắng bên trong nhóm nhỏ chi viện, bọn họ được mời tạm thời ở lại tại chỗ nghỉ ngơi không cần tiếp xúc với người khác.
Nghe nói, bọn họ cần phải trải qua một loạt kiểm tra đo lường cùng với đánh giá tinh thần, đảm bảo rằng thật sự không bị ô nhiễm.
Mà Lục Tân trong quá trình này thì quấn một cái chăn lông thật dày, như thể người bị hại mà ngồi ở bên hồ thành thật nhìn xem.
...
...
Trên không trung có tiếng chuyển động cánh quạt của máy bay trực thăng, hai cột sáng của ánh đèn từ trên không trung chiếu xuống.
Trần Tinh mặc trên người bộ quân trang từ trong cabin đi ra, cô ta đeo trên mặt một chiếc kính râm đen, đeo ủng chiến ống cao, giẫm lên nước bùn một đường đi tới trước mặt Lục Tân, nói: "Cho dù nói như thế nào thì nhiệm vụ thanh lý lần này cũng đều đã hoàn thành rồi!"
Cô ta có hơi dừng lại, lại dồn sức bồi thêm một câu: "Tôi sẽ xin cho anh tiền thưởng đặc biệt!"
Trong lòng Lục Tân xuất hiện một dòng nước ấm.
Có điều, trong lòng anh vẫn ngờ vực, vẫn còn có chút không lái đi được, hỏi: "Vậy, chuyện này..."
"Sẽ có chuyên gia tiến hành phân tích, điều tra!"
Trần Tinh nhìn thoáng qua hướng quan tài thuỷ tinh lúc này đang được nhân viên công tác vận chuyển vào trong xe, sau đó nói: "Trong lúc chúng ta xử lý ô nhiễm tinh thần, thường xuyên sẽ gặp phải một chút chuyện nhìn gần như không có cách nào giải thích, song, chỉ cần bắt được một chút dấu vết để lại trong đó, tiến hành điều tra nghiên cứu kỹ càng, đại đa số đều sẽ tìm được logic bên trong đó... Tôi tin lần này cũng không ngoại lệ!"
Nghe cô ta nói, không hiểu sao Lục Tân lại có chút an tâm, sự lo lắng trong lòng của tan đi không ít.
"Trên thực tế, cứ nói về trước mắt, chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có manh mối!"
Đột nhiên, Trần Tinh nói: "Vừa rồi, tôi đã nghe nhóm điều tra nhỏ báo cáo toàn bộ chuyện đã xảy ra, các người nghe thấy cá nói chuyện à?"
Lục Tân liền giật mình, nhớ đến hình ảnh điên cuồng tất cả cá đều đang hô to "Tần Nhiên hại tôi, giết người thì đền mạng".
Yết hầu của anh căng thẳng, nhẹ gật đầu.
"Cá không biết nói chuyện."
Trần Tinh đáp: "Trong kênh, tôi cũng không hề nghe được âm thanh tương tự, cho nên kia hẳn là các người bị ảnh hưởng nguồn ô nhiễm nơi mới xuất hiện ảo giác, nhưng chuyện này vẫn là một điểm vào tốt, tỉ như nói những con cá kia đang hét Tần Nhiên đền mạng..."
"Như vậy, là Tần Nhiên nào cần đền mạng cho bọn họ?"
...
"Chuyện này..."
Lời nói của Trần Tinh khiến cho Lục Tân xuất hiện một loại cảm giác da đầu tê dại.
Dường như anh hiểu được gì đó, nhưng lại không có cách nào bắt lấy một cách rõ ràng.
"Đi thôi!"
Trần Tinh nghiêng người tránh đi, nhìn về phía Lục Tân rồi nói: "Còn một số chuyện cần phải làm nữa!"
"Được!"
Lục Tân nghe lời đứng lên, đi theo cạnh cô ta cùng tiến về phía trước.
...
...
Trần Tinh không hề dẫn Lục Tân đi về hướng máy bay trực thăng, điều này khiến cho Lục Tân có hơi thất vọng, anh thật sự muốn được ngồi máy bay một lần.
Đi đến vùng lân cận của đường giới tuyến bên ngoài, Trần Tinh bảo người ta lái một chiếc xe đến, sau đó lên xe cùng với Lục Tân trực tiếp lái thẳng về phía trung tâm thành phố, rất nhanh, bọn họ đã lái đến trước một toà nhà cũ kĩ nhưng cũng rất kiên cố, Lục Tân ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy được có một số người mặc đồng phục màu xanh đi ra đi vào, phát hiện hoá ra đã đến trước sở cảnh vệ của thành vệ tinh.
Trần Tinh quen cửa quen nẻo đi vào, sau đó vào thang máy đi đến lầu bảy, trước tiên dẫn Lục Tân đến một phòng họp không có người, rồi nói với anh: "Trước tiên, anh cứ ở đây nghỉ ngơi một lúc, tôi đi giải quyết một số việc nhỏ, sau đó sẽ đi qua tìm anh tâm sự!"
Lục Tân thành thật ngồi xuống, nhìn Trần Tinh đạp ủng da cồm cộp tiêu sái bước ra ngoài.
Phòng họp này dường như đã có người chuẩn bị ổn thoả sẵn vậy, bất luận là ở trong hay ở ngoài phòng họp cũng đều vô cùng yên tĩnh, đến cả người đi qua cũng đều không có, trên mặt bàn còn được đặt một tách cà phê cùng với mấy khối sô cô la và một đĩa bánh kẹo xanh xanh đỏ đỏ.
Lục Tân thấy chung quanh không có người, liền lén bưng tách cà phê lên nếm thử một ngụm, cảm thấy có chút đắng, không tốt bằng cái loại hoà tan nhanh mình thường hay uống trong phòng làm việc kia, thế là anh liền cho mấy viên đường hình vuông ở xung quanh cái tách vào, cũng lại cho thêm mấy túi sữa, cứ như vậy uống một hớp, đúng là hương vị khá hơn nhiều, miễn cưỡng có thể so với cái loại ở văn phòng kia ngày thường mình hay uống.
Lúc trước, anh đã từng nghe chủ nhiệm văn phòng nói qua, cà phê với trà, đường, đều là đồ tốt nhất hiện nay, người ngoài có nghĩ cũng đừng nghĩ.
Có điều, đối với sôcôla và đường, anh thật sự không có hứng thú, nhưng em gái lại tò mò nếm thử một miếng.
"Em rất thích đó..."
Cô vô cùng vui vẻ ôm hết tất cả sôcôla cùng bánh kẹo đến trước ngực mình.
"Vậy em cứ ăn là được rồi!"
Lục Tân cười nhìn về phía em gái, vô cùng cảm kích biểu hiện hôm nay của cô.
"Được, em ăn hết!" Em gái đúng là không có một chút khách sáo nào với anh.
...
...
Cũng tương tự lúc Lục Tân ngồi ở văn phòng chờ đợi, Trần Tinh đã sắp xếp xong xuôi công việc khác. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Bao gồm một chiếc xe có một nhánh đội ngũ võ trang đầy đủ hộ tống một người tinh thần dị biến, vận chuyển hai cỗ quan tài thủy tinh tiến về sở nghiên cứu đặc biệt, một đội nhỏ của nhánh võ trang đầy đủ giam giữ toàn bộ người của công ty vận chuyển Bốn Phương, chia ra tiến hành thẩm vấn đột kích, cùng với nhiều nhân viên tập trung làm hết sức, thu thập tất cả quỹ tích hoạt động cùng với tình báo... có liên quan đến Tần Nhiên và Thôi Vượng.
Xuất hiện sớm nhất là một bản báo cáo.
Kia là một bản hoá nghiệm trước đó còn sót lại được nhóm điều tra nhỏ thu thập được ở nơi Thôi Vượng bị vứt xác.
Chỉ thấy trên kết quả xét nghiệm có một hàng chữ: "Chứng minh được tổ chức này cùng với Tần Nhiên (nguồn ô nhiễm số 041 ở đáy hồ) trùng khớp.
...
...
Đương lúc Trần Tinh ôm văn kiện tiến vào phòng họp thì đĩa đã trống không, Lục Tân đang thu dọn giấy gói và rác ở trên bàn, thấy Trần Tinh tiến đến, liền có chút ngượng ngùng siết chặt giấy gói kẹo đứng ở đó, không biết nên ném đến nơi nào.
Trần Tinh nhận lấy giấy gói kẹo trong tay anh, ném vào thùng rác bên ngoài.
Đồng thời lặng lẽ lưu ý trong lòng một điều: "Thích đồ ngọt... Hay là sau khi sử dụng năng lực nên thèm đồ ngọt?"
"Đã hoàn toàn qua điều tra cả rồi!"
Sau khi Trần Tinh ngồi xuống liền lấy ra một phần văn kiện mới đóng dấu, nói với Lục Tân: "Trong cái hồ kia không hề kiểm tra được còn có sức mạnh tinh thần nào còn sót lại, nói cách khác, sự cố ô nhiễm tinh thần có tên gọi 041 này đã có thể tuyên cáo rằng thanh lý thành công!"
"Mặc dù còn có một số điểm đáng ngờ khác, nhưng ít nhất tạm thời sẽ không còn có thêm người bị hại nữa!"
...
Lục Tân vội gật đầu nhẹ: "Quá tốt rồi!"
Trần Tinh nhìn ra được, Lục Tân thật sự khá là hài lòng, điều này khiến cho cô ta sinh ra một cảm giác quái dị.
Nhất là Lục Tân bình tĩnh của hiện tại cùng với Lục Tân khi đối phó với con quái vật tinh thần siêu cấp nhất kia chồng lên nhau.
Thậm chí, cô ta còn cảm thấy người phân liệt chính là mình nữa...
...
...
"Sẽ có những người khác tiếp tục điều tra sâu vào và nghiên cứu nguồn ô nhiễm số 041!"
Trong lòng cô ta nghĩ, hai cánh tay đan chéo lại, nâng cằm lên, một đôi mắt hẹp dài mà có vẻ thâm thuý hơn so với người bình thường nghiêm túc nhìn về phía Lục Tân: "Còn điều chúng ta cần làm bây giờ là tiến hành thảo luận và đánh giá công việc tiến hành thanh lý lần này, tựa như, xử lý nguồn ô nhiễm dưới tình huống bình thường đều là tìm kiếm chuỗi logic và hạt nhân mấu chốt của nó, chỉ có khi tìm được hai điểm này thì mới có thể dùng một cái giá thấp nhất để thanh lý sạch nguồn ô nhiễm, còn lần này, thật ra chúng ta cũng không hề chân chính tìm được hai điểm này..."
Cô ta hơi ngừng lại một chút, nói: "Nhưng chúng ta vẫn phải giải quyết!"
"Cho nên..."
"Có phải là anh có năng lực gì ẩn giấu không?"
"Nếu không phải như thế, sao anh lại có thể đơn thương độc mã giải quyết một nguồn ô nhiễm tinh thần lượng cấp gần hai trăm đơn vị được?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT