Dương Tuyển giả muốn mua nhà an toàn? Đây có lẽ là trò đùa lớn nhất từ trước đến nay!
Sự tồn tại của nhà an toàn là để ngăn mặt trời đen chiếu sáng, nhưng đối với những người được chọn, mặt trời là một thứ tốt mang lại cho họ sức mạnh to lớn! Đối với tính cách thay đổi đột ngột của Dương Tuyển giả, chỉ có hai điều quan trọng nhất, một là cuộc sống của chính họ, hai là mặt trời!
Sức mạnh của Dương Tuyển giả đến từ mặt trời, nhưng với những người bình thường, họ phải phá hủy mặt trời đó nếu muốn sống sót. Về điểm này, Dương Tuyển giả và những người bình thường không thể cùng tồn tại hòa bình. Bây giờ bỗng có người ra mặt nói, Dương Tuyển giả muốn mua một căn nhà an toàn, giống như một con sói đến lãnh thổ của cừu và muốn ăn cỏ như cừu, thật nực cười, làm sao mọi người có thể tin được?
“Ngươi nói bậy bạ gì thế?” Người tuần tra hiển nhiên không muốn tin cái này lý do, hắn sải bước tiến lên túm lấy cổ áo người nọ, “Không phải Dương Tuyển giả đều ở căn cứ lớn sao, họ đến đây làm gì?”
Giữa các căn cứ cũng khác nhau về kích thước. Ví dụ như nhà an toàn ở Z thành bọn bọn chẳng là gì so với hệ thống phòng thủ an ninh của toàn bộ căn cứ. Xác suất trở thành Dương Tuyển giả chỉ là một phần trăm. Sau khi mọi người biết được nguồn gốc của Dương Tuyển giả, phần lớn đều sẽ thiêu hủy cơ thể chưa được phục sinh để giảm bớt số lượng Dương Tuyển giả. Nói cách khác, số lượng Dương Tuyển giả còn tồn tại ở quốc gia của họ chỉ là một vài đợt đầu tiên, trong tương lai sẽ ngày càng ít đi, tổng cộng nhiều nhất là khoảng vạn người. Hơn nữa, phần lớn các Dương Tuyển giả đều được phân bổ xung quanh các căn cứ lớn, căn bản không thể đến một nơi nhỏ như vậy.
Dương Tuyển giả cũng cần phải ăn.
Mặc dù tính cách của họ đã thay đổi đáng kể so với trước đây nhưng họ vẫn không thể thiếu những nhu cầu cơ bản của cuộc sống. Nhiều thứ chỉ có thể được sản xuất tại các cơ sở lớn và chỉ ở đó mới biết được những tin tức mới nhất. Nhưng bây giờ, đột nhiên có người nói Dương Tuyển giả thích nơi nhỏ bé này, một chút dấu hiệu cũng không có, điều đó hiển nhiên làm mọi người phải suy nghĩ nhiều.
“Tôi… tôi không có nói dối.” Người nói chuyện cũng kinh ngạc, “Chúng tôi tới đây cầu cứu, nếu không tin, ngài có thể đi cùng chúng tôi để kiểm chứng lại.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Đội trưởng, anh đừng vội.” Một thành viên trong đội tuần tra nhịn không được nói, “Việc này không nên chậm trễ, chúng ta trước đi xem một chút. Bất kể có phải là gây rối hay không, khu nhà mới chịu sự giám sát chặt chẽ, không thể để xảy ra chuyện gì.” Hiện tại chúng ta không thể trì hoãn, lỡ có chuyện gì thì đẩy cũng không dễ, rất nhiều người đang vây xem!
“Cũng được, vậy thì đi xem.”
Thấy đội trưởng buông tay, những đội viên khác không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Được rồi, được rồi, nhanh chóng tản đi, đi làm việc của mình đi.” Mấy đội viên vỗ tay giải tán đám người, vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài. Mọi người cũng biết cái gì nên xem cái gì không nên xem, cho dù rất tò mò, nhưng thật sự rất ít người dám đi cùng.
Lòng hiếu kỳ giết chết con mèo, bọn họ vẫn nên làm việc của mình thôi.
Yến Thừa Cựu suy nghĩ một lúc, sau đó nháy mắt với Tạ Tư Hàm, Tạ Tư Hàm gật đầu hiểu ý và cùng những người khác rời đi. Yến Thừa Cựu cẩn thận theo sau.
Cậu vẫn nhớ những gì con rối đã nói, phải tiếp tục mạnh mẽ hơn. Nhưng con người trên thế giới này bình thường đều có giá trị vũ lực rất thấp, bọn họ cũng không có nhiều cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn. Theo những gì được biết, Dương Tuyển giả là nhóm người lợi hại nhất trên thế giới, nhưng mạnh đến mức nào thì ngoài tầm hiểu biết của Tạ Tư Hàm. Cuối cùng cũng có cơ hội được gặp Dương Tuyển giả, làm sao cậu có thể bỏ lỡ nó?
Trong thời đại của Yến Thừa Cựu, bất kể là cải tạo hay tập võ, trước khi đối mặt với sự lựa chọn, đầu tiên phải học cách sử dụng cơ thể mình để tồn tại. Sau khi tối ưu hóa gen, tất cả mọi người đều có khả năng bay xuyên tường, nhưng không phải ai cũng có thể sử dụng nó. Trong số lượng lớn những sinh vật thông minh, người của Dải ngân hà có ưu thế thấp, tiềm lực thể chất cũng thấp hơn nhiều so với người từ các thiên hà khác, chỉ có thể cải tạo để cạnh tranh với những người từ các tinh cầu khác. Nếu không thể chuyển hóa, nhất định phải phát huy hết tiềm năng thể chất của mình, như vậy ít nhất mới có thể bảo đảm mình có thể thuận lợi tìm được việc làm.
Các thành viên của đội tuần tra không yếu, trong hoàn cảnh như vậy, trình độ huấn luyện của họ gần bằng với lực lượng đặc biệt trước ngày tận thế, nếu không, Yến Thừa Cựu cũng không nhìn họ thường xuyên hơn. Nhưng dù những người này có cảnh giác đến đâu, họ không bao giờ nghĩ rằng vẫn có người nhìn và nghe thấy mọi hành động, mọi lời nói cách xa hàng trăm mét.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Yến Thừa Cựu không dám theo sát, chỉ đi với tốc độ vừa phải trong giới hạn mà cậu có thể nhìn thấy, thỉnh thoảng nhìn xung quanh để khi có người nhìn thấy cũng sẽ không hoài nghi.
“Ngươi nói kẻ muốn mua nhà là Dương Tuyển giả, hắn trông như thế nào?” Đội trưởng sắc mặt lạnh lùng hỏi.
“Nhìn… nhìn không rõ lắm.” Người cầu cứu vùi đầu suy nghĩ một hồi, nhưng vẫn lắc đầu, “Tôi bị hắn nhìn chằm chằm nên chẳng thể nhớ được gì.”
Người nói trông mờ mịt, như thể tự hỏi tại sao mình không có chút ấn tượng nào? Theo lý mà nói, số lượng Dương Tuyển giả rất ít, nếu thực sự nhìn thấy hắn sẽ không quên mới đúng.
Năng lực chấn nhiếp của Dương Tuyển giả!
Mấy thành viên đội tuần tra liếc mắt nhìn nhau, tâm tình lập tức nặng nề hơn. Nếu như trước kia còn hoài nghi, hiện tại nghe đối phương nói như vậy, sự thật cũng tám chín phần. Là đội viên của đội tuần tra, bọn họ tự nhiên không cam lòng làm vật trang trí. Chỉ cần có biểu hiện tốt thì vẫn có cơ hội đến căn cứ lớn. Mà binh lính trong đại căn cứ sẽ trực tiếp đối mặt Dương Tuyển giả nên ít nhiều cũng biết được một chút.
Biểu hiện của người báo tin này chắc chắn phù hợp với những gì họ biết.
Dương Tuyển giả tuyệt đối lợi hại hơn rất nhiều so với những điều mà người bình thường được biết, nếu có Dương Tuyển giả trước mặt, họ thực sự có thể chống lại sao?(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Tiểu Trương, cậu về rồi à!” Các công nhân nhìn thấy có người từ xa đi tới, khi phát hiện là người của đội tuần tra, nụ cười trên mặt rạng rỡ không ít, “Ai u, mọi người đến rồi, chúng tôi ở đây… Bên này… Bên này…”
“Tôi là đội trưởng đội tuần tra Tề Nhân Phương, có gì muốn nói có thể trực tiếp nói cho tôi.” Tề Nhân Phương nghiêm mặt nói, ánh mắt nhanh chóng đảo qua bốn phía, “Về phần những người khác, mau mau làm việc đi, các người phải xây xong trong thời gian quy định, nếu không tôi không thể giao phó với cấp trên.”
Căn nhà đã có hình dáng và đường nét thô, chỉ còn lớp sơn phủ cuối cùng, những người thợ thấy họ đến thì sắc mặt khác hẳn, nhưng họ không đến mà từ xa nhìn xung quanh xì xào bàn tán hoặc chỉ trỏ.
Quản đốc nghe vậy, nụ cười trên mặt lập tức nhạt đi rất nhiều, “Vâng, vâng, vâng, Tề đội trưởng, mời đến đây.”
“Dương Tuyển giả kia đâu?” Tề Nhân Phương không để ý tới hắn, trực tiếp hỏi.
“Hắn… Hắn đi rồi.” Quản đốc trầm mặc một lát mới nói, “Hắn chỉ nói một câu liền biến mất. Nếu Dương Tuyển giả muốn ở đây, chúng tôi cũng không dám ở lại nữa.”
Tề Nhân Phương quay đầu trừng mắt nhìn người tên Tiểu Trương, Tiểu Trương yên lặng cúi đầu, lúc đi báo tin, hiển nhiên người này còn chưa đi.
“Đưa tôi tới chỗ Dương Tuyển giả xuất hiện.” Tề Nhân Phương cố nén lửa giận trong lòng nói.
“Vâng, vâng.” Quản đốc nháy mắt với Tiểu Trương, Tiểu Trương thức thời đi làm việc.
Đội tuần tra đi theo quản đốc một đường về phía nam, xi măng mới được trát lên, lớp sơn chống nắng còn chưa bắt đầu.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Yến Thừa Cựu suy nghĩ một chút, thừa dịp bốn phía không người đạp hai ba cái leo lên cây cột gần đó, móc chân quanh cây cột, nhìn cây cột ở góc 90 độ và lắng nghe cẩn thận cuộc nói chuyện giữa đốc công và Tề Nhân Phương.
“Tề đội trưởng, ngài xem, chính là ở đây.” Quản đốc chỉ chỉ về phía trước, lại không dám tiến thêm một bước, giống như phía trước có yêu ma quỷ quái.
Đám Tề Nhân Phương nhìn theo hướng quản đốc chỉ, trên mảng tường bê tông bằng phẳng kia, thật sự có một quân bài cắm xiên?
Đương nhiên, nhà an toàn phải được bảo đảm.
Không chỉ có con người sống dưới ánh mặt trời, mà còn có nhiều loài động vật. So với sự biến đổi về tính cách của con người, sự biến đổi của động vật thể hiện nhiều hơn ở hình dáng cơ thể. Một con gà trống đột biến đã biết to bằng con bò, còn những con bò, cừu vốn đã to, hay sư tử, hổ lại càng đáng sợ hơn. Những nhà an toàn ít nhất phải có khả năng chịu được tác động của chúng. Do đó, bức tường bê tông không chỉ dày mà còn được thêm vào rất nhiều vật liệu mới, độ cứng của nó gần như gấp ba lần so với trước đây, cho dù cầm một khẩu súng lục kiểu mới bắn vào tường, viên đạn chưa chắc có thể khảm vào.
Sau một thời gian dài kiểm tra, cuối cùng các thành viên của đội tuần tra cũng phải thừa nhận rằng đây là một quân bài bình thường, chỉ cần xé nhẹ là có thể rách một đường trên đó. Quá nửa quân bài đã cắm vào tường, chỉ còn lại một phần ba.
“Đội trưởng, vậy là sao?” Một đội viên trẻ tuổi không khỏi hỏi, “Dương Tuyển giả thật sự lợi hại như vậy sao?”
“Thử rút ra sẽ biết.” Tề Nhân Phương đáp.
Những thành viên trong đội lập tức lao tới, vươn tay muốn rút quân bài, sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn quân bài nhanh chóng chuyển từ tò mò sang hoảng sợ, cuối cùng đành phải uất ức bỏ cuộc.
“Đây là phòng Dương Tuyển giả chọn sao?” Tề Nhân Phương quay đầu lại hỏi.
“Phải.” Quản đốc gật đầu, “Dương Tuyển giả nói nơi này quay mặt về hướng nam, ánh sáng tốt. Tề đội trưởng, ngài xem nhà …”
“Cứ xây như bình thường!” Tề Nhân Phương trả lời, “Dương Tuyển giả tính cách kỳ lạ, trước mắt chưa rõ mục đích thì vẫn nên thuận theo ý hắn đi. Ông yên tâm, tôi sẽ quay lại báo cáo với cấp trên. Hắn nếu có thể tới lần thứ nhất, sẽ có lần thứ hai lần thứ ba.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Nhưng…”
“Còn gì nữa không?” Tề Nhân Phương ngắt lời quản đốc.
Quản đốc ngập ngừng, đối diện với vẻ mặt không mấy thiện cảm của đội trưởng, vốn còn lời muốn nói nhưng cũng không nói ra, “Không có chuyện gì, Tề, Tề đội trưởng, chúng tôi sẽ hoàn thành trong thời gian quy định.”
“Ừ.” Tề Nhân Phương nhìn đội viên của mình nói, “Tạm thời không nên động vào thứ này, chúng ta trở về thương lượng đi.”
“Dạ!”
Đám người Tề Nhân Phương rời đi, các công nhân nhanh chóng bắt đầu công việc. Có lẽ bởi vì danh tiếng của Dương Tuyển giả quá đáng sợ, những công nhân kia vô tình hay cố ý đều tránh xa ngôi nhà này. Ngược lại dễ dàng cho Yến Thừa Cựu
Thân ảnh nhoáng một cái, Yến Thừa Cựu mấy hơi liền nhảy ra khỏi cây cột, lặng lẽ đi tới bức tường cắm quân bài kia.
Cậu giơ ngón tay, tập trung nội lực vào ngón tay, chọc xuống tường ở góc trên cùng. Bức tường cứng hơn cậu nghĩ, ngón tay tiến được nửa đường thì không cử động được nữa. Cậu rút ngón tay ra khỏi tường, đầu ngón tay có chút ửng đỏ.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Yến Thừa Cựu nhìn vào những ngón tay của mình, sau đó nhìn vào quân bài trên tường, ánh mắt không tự chủ co lại và khuôn mặt không khỏi nghiêm túc hẳn.
Nhìn những thành viên đội tuần tra còn có Tạ Tư Hàm, cậu cho rằng dựa vào bản lĩnh của mình có thể tồn tại được, nhưng hiện tại xem ra có chút tự đại. Ít nhất người cắm quân bài này lên tường lợi hại hơn cậu rất nhiều.
Nếu Dương Tuyển giả nào cũng có khả năng như vậy, thì…
Yến Thừa Cựu có chút lo lắng, cậu rút tấm bài ra, sau khi nhìn rõ hoa văn trên đó, lẩm bẩm nói:
“A♠?”