Trên người Môn Vương xuất hiện không ít vết thương.
Gã không phải là không thử công kích ba khôi giáp nhân này, nhưng bản thân những thứ này không có hình thể, cho dù dùng không gian cắt rời, sau một khắc cũng sẽ khôi phục về nguyên dạng, cũng giống nhau như trước, chỉ là phí công tiêu hao thể lực của gã mà thôi.
Nếu Môn Vương có thể thấy rõ, có lẽ sẽ phát hiện Lâm Ẩm Vô lúc này sắc mặt cũng không còn tốt như trước.
Giống như năng lực không gian của Môn Vương cũng có khoảng cách, năng lực của Lâm Ẩm Vô tương tự cũng có hạn chế. Y sở dĩ cách xa như thế, một là không cho Môn Vương đến gần người, hai là không cho Môn Vương nhận ra được sự khác thường của y.
Khôi giáp nhân mỗi lần bị cắt rời thì khôi phục một lần, sắc mặt Lâm Ẩm Vô kém đi một phần.
Những công kích đó nhìn như không rơi xuống thực, nhưng cơ hồ đều bị y chịu đựng. Cũng may theo Yến Thừa Cựu tập võ, tố chất thân thể so với lúc trước mạnh hơn rất nhiều. Tuy chỉ luyện một chút nội lực, nhưng một điểm nội lực bảo vệ ở ngực, lại khiến y cảm giác an toàn không ít.
Nếu tiếp tục như thế, e là mình thật sự phải chết ở đây!
Môn Vương vạn vạn không nghĩ tới, Lâm Ẩm Vô lúc thường không đi gây sự với gã, một khi gây sự lại là thời điểm mấu chốt như vậy!
Tầm mắt của gã rơi vào mấy tên tâm phúc của mình, thấy bọn họ bị một người bình thường quấy nhiễu, hoàn toàn không phát huy được ưu thế của mình. Không, kia có lẽ cũng không gọi là người bình thường được!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT