Ngoài dự liệu của Lâm Ẩm Vô chính là Yến Thừa Cựu đối với việc này không có dị nghị.

Có một số chuyện, quả thật biểu hiện của Yến Thừa Cựu không giống như những người bình thường ở thế giới này. Trước đây khi y nói với cậu về lai lịch thuốc đặc hiệu, phản ứng đầu tiên của Yến Thừa Cựu là trong tay mình có thuốc đặc hiệu hay không, chứ không phải kinh ngạc về cách chế tạo ra loại thuốc đó. Nói như thế, xuất phát từ việc tôn trọng người chết và ‘Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ’, mọi người đối với chuyện lợi dụng thi thể người chết là điều rất khó khăn.

Nhưng Yến Thừa Cựu lại không phản ứng gì.

Ngoài ra, cả người Yến Thừa Cựu đều ‘hoàn toàn không hợp’ với thế giới này.

Mà theo Yến Thừa Cựu, hành động này của Lâm Ẩm Vô cũng không khác người thường mấy. Người của phòng an toàn đã bắt đầu dùng thân thể của Dương Tuyển giả để làm thuốc đặc hiệu, so với những Dương Tuyển giả thi cốt không còn đó, ít nhất hai người chết trước mặt vẫn còn duy trì hình người. (https://tieubachlau.wordpress.com)

Quan trọng nhất, hai người kia đều là kẻ thù của mình.

Đối xử địch nhân không thể hạ thủ lưu tình, thời gian cậu ở thế giới này chỉ còn hai tháng, làm sao có thể chết trong lúc này được?

Lâm Ẩm Vô cũng không muốn hỏi Yến Thừa Cựu, mỗi người đều có bí mật của mình, y quan tâm Yến Thừa Cựu đơn giản chỉ vì võ công của cậu thôi.

“Tôi có trao đổi với Phương Khắc Sơ bên viện khoa học, hắn nói máu Dương Tuyển giả quả thật có thể chống được ánh mặt trời.” Lâm Ẩm Vô không ngẩn đầu lên nói, “Thuốc đặc hiệu dù tốt, nhưng dù sao cũng là phương pháp tạm thời. Phòng ngự tốt nhất, vĩnh viễn là máu thịt tươi của Dương Tuyển giả. Nói cách khác, trên thế giới này chỉ cần Dương Tuyển giả còn tồn tại, cậu có thể sống sót dưới ánh mặt trời. Hơn nữa, Phương Khắc Sơ có nói, nếu thường xuyên sử dụng thuốc đặc hiệu hoặc thứ tương tự, tỷ lệ người bình thường biến thành Dương Tuyển giả sẽ đề cao hơn. Sở dĩ Dương Tuyển giả trở nên mạnh mẽ như thế, nói cho cùng cũng do mặt trời, bên trong thân thể họ vốn nắm giữ sức mạnh của mặt trời. Khi cậu quen với nguồn sức mạnh này, khả năng thức tỉnh tất nhiên sẽ cao hơn nhiều.”

“Sau khi thức tỉnh, tôi còn là tôi không?” Yến Thừa Cựu thuận miệng hỏi.

“Này cũng không chắc.” Lâm Ẩm Vô đáp, “Dưới cái nhìn của tôi, trước và sau khi thức tỉnh như có hai nhân cách vậy.” Từ thiện thành ác, từ ác biến thiện đều do mỗi cá nhân, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai tìm ra quy luật trong đó. Nhưng có một điểm tương đồng, sau khi trở thành Dương Tuyển giả, bọn họ tự động phân bản thân và người thường thành hai loại người.

Thay đổi không chỉ màu mắt, mà còn có tâm.

“Tôi không hy vọng trở thành Dương Tuyển giả.” Yến Thừa Cựu nghe Lâm Ẩm Vô trả lời, khẳng định nói. Cậu không thể đảm bảo mình có thể sống sót được dưới ánh mặt trời hay không, nếu vận may của cậu đủ tốt, sẽ không xuất hiện ở đây. Cho dù cậu cá cược thắng tỷ lệ sống sót của bản thân, nhưng khi đó cậu không còn là chính mình nữa.

Nếu người kia có thân phận và tướng mạo của Yến Thừa Cựu, nhưng đem mọi thứ cậu quan tâm hủy diệt hết thảy, vậy cậu tình nguyện làm Yến Thừa Cựu chết đi.

“Thế cậu nên cầu nguyện mình có nhiều thứ khiến tôi cảm thấy hứng thú.” Lâm Ẩm Vô đem quần áo nhuộm máu ném cho Yến Thừa Cựu, “Tự mình động thủ đi, tôi bắt Dương Tuyển thú đến.”

Bắt Dương Tuyển thú đến?

Yến Thừa Cựu còn chưa kịp hỏi rõ, Lâm Ẩm Vô đã biến mất. Yến Thừa Cựu đành phải tự mình động thủ nhặt túi ngủ và quần áo đã được nhuộm máu, xác định không sót chỗ nào mới đào một cái hố to, trực tiếp chôn Âm Ba và Cuồng Phong.(https://tieubachlau.wordpress.com)

Lúc Lâm Ẩm Vô xuất hiện lần nữa, Yến Thừa Cựu cuối cùng cũng biết tại sao y muốn đi bắt Dương Tuyển thú.

Một khi mặt trời mọc, Yến Thừa Cựu cũng chỉ có thể trốn dưới túi ngủ và quần áo, loại người như Lâm Ẩm Vô thì chén đã bị người khác đụng qua liền không muốn dùng nữa, tất nhiên không có khả năng cõng Yến Thừa Cựu chạy đi. Cứ để Yến Thừa Cựu ở tại chỗ chờ mặt trời biến trở về quá mất thời gian. Một thứ vừa nghe lời, vừa không bị ảnh hưởng của mặt trời, lại còn làm lương thực dự trữ và phương tiện di chuyển thì Dương Tuyển thú là sự lựa chọn tốt nhất.

Yến Thừa Cựu dùng dây thừng lúc nãy cột mình và túi ngủ lẫn quần áo vào con ngựa biến dị, xác định mình không bị ngã ngựa khi chạy mới yên tâm. Có Dương Tuyển thú di chuyển thay, thời gian bọn họ quay về có thể giảm hơn một chút.

Trên đường trở về, Yến Thừa Cựu luôn cảm thấy tâm thần bất định.

Một bên khác, Tiểu Quỷ máu me đầm đìa quỳ gối trước mặt Môn vương, đứt quãng miêu tả cảnh tượng thấy được mười mươi kể ra, không dám bỏ sót điểm nào.

“Môn vương, năng lực Lâm Ẩm Vô này quả thật quái lạ, nói là triệu hoán nhưng không giống lắm, lẽ nào là loại ảo giác tinh thần?” Một tâm phúc nghe Tiểu Quỷ nói xong nhỏ giọng nghi ngờ.

Thứ nhất Tiểu Quỷ này còn nhỏ, kiến thức có hạn, nếu Lâm Ẩm Vô động tay động chân chưa chắc nó nhìn ra; thứ hai những người khác đều đã chết, chỉ có tên Tiểu Quỷ này trở về, còn mang theo tin tức quan trọng như thế, thực sự không thể không phòng. Hơn nữa Tiểu Quỷ này cũng nói, khôi giáp gì đó, bên trong khôi giáp không có ai, khôi giáp còn có thể bay vân vân, không giống dị năng, ngược lại giống quỷ. Nếu tinh thần lực Lâm Ẩm Vô cường đại, mê hoặc Tiểu Quỷ này, làm ra ảo giác tương tự còn có lý hơn.

“Chuyện này ta sẽ cân nhắc, bất quá năng lực Lâm Ẩm Vô tuyệt đối không phải là phong.” Sắc mặt A Phàm đặc biệt nghiêm nghị, lúc mới bắt đầu tận thế gã và Lâm Ẩm Vô đã từng tranh đấu, nhưng khi đó năng lực của cả hai chưa được khai phá đầy đủ. Bây giờ thời thế thay đổi, một năm đã trôi qua, ai biết đối phương sẽ trở thành quái vật ra sao? Trong thời tận thế, sự tồn tại của Lâm Ẩm Vô không thể nghi ngờ là một biến số lớn, bất kể là Dương Tuyển giả hay người thường, chỉ cần ngồi trên cao, sẽ sinh ra ham muốn khống chế mọi thứ mãnh liệt, nếu Lâm Ẩm Vô là một biến số có thể thay đổi chiến cuộc, ai có thể an tâm? Huống chi, gã và Lâm Ẩm Vô còn có thù cũ, nói Lâm Ẩm Vô sẽ không gây sự với mình, có nằm mơ Môn vương cũng không tin. (https://tieubachlau.wordpress.com)

“Môn vương, căn cứ Tân Nguyên bên kia gửi thư, nguyện ý giao dịch với chúng ta.” Tâm phúc thức thời không nói thêm nữa, thay đổi đề tài, “Các căn cứ nhỏ liên tiếp bị phá, những căn cứ vừa cũng đứng ngồi không yên.” Vừa nói, trên mặt hắn vừa đắc ý.

Bọn họ cũng không ngu xuẩn.

Lúc trước bọn họ yếu thế hơn nhân loại đơn giản vì thời gian mặt trời còn chưa đủ dài, nhưng hiện giờ lại khác. Mắt thấy thời gian mặt trời xuất hiện ngày càng dài, phạm vi hoạt động cũng càng lớn. Phàm mặt trời này còn tồn tại, bọn họ sẽ cùng nhân loại đối kháng. Khi mặt trời mọc, nhân loại chỉ có thể phòng thủ, chỉ có thể trốn trong phòng run rẩy, nhưng bọn họ lại có thể tự do hoạt động.

Bọn họ tập kích đều là những địa phương nhỏ cách xa các đại căn cứ, nói trắng ra chính là gân gà, đại căn cứ không thể trợ giúp đúng lúc, đến cũng không giúp được gì, cứ vài ngày như thế, lòng người ở các tiểu căn cứ đều bàng hoàng, chờ đến lúc thích hợp ném ra cành ô liu, tất nhiên chỉ còn đường chấp nhận thôi.

“Căn cứ Tân Nguyên nằm ở nơi hẻo lánh, trong căn cứ chẳng có thứ gì, bọn họ không muốn như những căn cứ nhỏ khác thống khổ chịu chết, tất nhiên chỉ có thể lựa chọn giao dịch với chúng ta.” A Phàm đối với việc này không ngoài suy đoán, “Những căn cứ nhỏ trong danh sách, đã phái người đi rồi?”

“Đúng vậy.” (https://tieubachlau.wordpress.com)

“Thế còn Z thành.”

“Chắc cũng sắp trở về.”

Lúc này A Phàm mới cười, “Ngươi thả tin tức cho các đại căn cứ, nếu chỗ nào dám thu nhận Lâm Ẩm Vô, sẽ là kẻ địch của chúng ta.” Mấy người Cuồng Phong bất quá chỉ là đồ bỏ, lễ vật gã muốn tặng cho Lâm Ẩm Vô nào có đơn giản như thế?

Không phải trước đây Lâm Ẩm Vô đều từ chối lời mời chào của Dương Tuyển giả sao, thế mà giờ đây lại ở chung với đám người bình thường kia?

Lúc Yến Thừa Cựu và Lâm Ẩm Vô trở lại phòng an toàn đã là hai ngày sau.

Xa xa nhìn thấy bóng dáng phòng an toàn, trong lòng Yến Thừa Cựu thở phào nhẹ nhõm, ít nhất phòng an toàn vẫn còn tồn tại. Nhưng đến khi cậu vào phòng an toàn, lại phát hiện nơi này hoang vu đến đáng sợ. Tình cờ có người đi qua, lúc nhìn thấy Yến Thừa Cựu nửa điểm tâm tình cũng chẳng có, như nhìn người xa lạ.

“Xin chào, cho hỏi một chút, có thể nói cho tôi biết nơi này đã xảy ra chuyện gì không?” Khó khăn lắm mới thấy một người, đâu thể dễ dàng thả đi được.

“Xong rồi, toàn bộ đã xong rồi.” Vẻ mặt người bị Yến Thừa Cựu kéo lại hoàn toàn tê dại, đưa tay chỉ phòng an toàn, “Cậu không thấy sao? Phòng an toàn của chúng ta đều đã bị Dương Tuyển giả làm hỏng, quân nhân trong căn cứ đều đã bị thương, có thật nhiều người trong bệnh viện. Tôi không có người thân, không cần tiễn bọn họ đến cuối đường. Yến Thừa Cựu, tôi nhận ra cậu, cậu là ngôi sao hy vọng của căn cứ, nhưng mấy hôm trước cậu đã ở đâu? Sao lại không xuất hiện!”

Càng nói, giọng của người này càng thê thảm, ánh mắt hắn liên tục nhìn chằm chằm Yến Thừa Cựu, muốn tìm sự hổ thẹn hay hối hận trên mặt cậu.

Thế nhưng rất đáng tiếc, hắn thất vọng rồi.

Yến Thừa Cựu mặt không đổi sắc, chỉ bình tĩnh nói ‘cảm ơn’.

Người kia nhìn Yến Thừa Cựu hồi lâu, tự giễu cười cười, tiếp tục cúi đầu đi. Nói những thứ này còn có ích gì, nơi này đã bị phá hủy, giống như bọt biển, biến mất hoàn toàn.

Sau đó, Yến Thừa Cựu vội chạy tới chỗ Tạ Tư Hàm.

“Như thế mới đúng.” Lâm Ẩm Vô vẫn luôn tránh một bên, không muốn xuất hiện trước mặt người khác, y thu toàn bộ biểu hiện của Yến Thừa Cựu vào mắt, phát hiện mình đánh giá cậu có chút cao hơn, “Nếu cậu mềm lòng, tôi sẽ phải cẩn thận suy nghĩ xem có nên tiếp tục hợp tác với cậu không.”

“Hối hận chuyện đã xảy ra cũng chẳng ích gì.” Yến Thừa Cựu hồi đáp, “Cho dù tôi ở đây, cùng lắm chỉ có thể đỡ được một hai Dương Tuyển giả, nhiều hơn thì không được.” Cậu ở đây hay không cũng không khác nhau.

Yến Thừa Cựu biết mình có bao nhiêu phân lượng.

Hiện tại cậu chỉ lo lắng cho Tạ Tư Hàm mà thôi. 

Nói cậu ích kỷ cũng được, lạnh lùng cũng tốt, sở dĩ cậu còn ở phòng an toàn này cũng vì Tạ Tư Hàm. Tạ Tư Hàm là người đầu tiên cậu nhận thức và cũng là người bạn duy nhất ở thế giới này, tất nhiên cũng chiếm vị trí không nhỏ trong lòng Yến Thừa Cựu. (https://tieubachlau.wordpress.com)

Ở trong tận thế này, có người muốn lợi dụng cậu, có người sợ cậu cũng có người muốn giết cậu, nhưng Tạ Tư Hàm từ đầu tới cuối đều chưa từng tổn thương đến cậu, thậm chí còn đặt mình vào hoàn cảnh của cậu mà cân nhắc. Chân tình hay giả ý, chỉ cần đặt cùng chỗ thì rất dễ phân biệt được.

Yến Thừa Cựu vừa chạy vừa tự an ủi mình.

Cậu sớm đưa Tạ Tư Hàm thuốc đặc hiệu, Tạ Tư Hàm hẳn phải an toàn hơn người khác mới đúng.

Chỉ mới vài ngày, cho dù Tạ Tư Hàm thật sự có vấn đề, cậu cũng có thể kéo Tạ Tư Hàm về!

“Tạ đại ca!” (https://tieubachlau.wordpress.com)

Yến Thừa Cựu bất chấp mọi thứ, một cước đá văng cửa, nhìn bóng người quen thuộc trong phòng, trái tim cũng an lòng, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ: “Thật tốt quá, Tạ đại ca còn ở đây a, tôi lo anh xảy ra chuyện, cám ơn trời đất.” 

Vừa nói, Yến Thừa Cựu vừa muốn đi qua vỗ vai Tạ Tư Hàm.

Tạ Tư Hàm đưa lưng về phía Yến Thừa Cựu, tránh tay cậu.

“Thừa Cựu, cậu mau rời khỏi nơi này đi.” Tạ Tư Hàm nói.

“Tạ đại ca.” Yến Thừa Cựu nghi hoặc không thôi, “Lúc trước tôi bị Dương Tuyển bắt đi, thật vất vả mới trở về, Tạ đại ca, anh…”

“Thừa Cựu, tôi sống không được bao lâu nữa.” Tạ Tư Hàm xoay người, Yến Thừa Cựu lúc này mới phát hiện nãy giờ Tạ Tư Hàm vẫn luôn dùng tay che mặt lại, “Xin lỗi, để cho cậu thấy bộ dạng này của tôi.”

Tạ Tư Hàm thả tay trái xuống, lộ ra nửa khuôn mặt đã bị lão hóa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play