Một cuộc tình đau khổ của người lớn một lần nữa lại diễn ra với chính con cái của họ. Mỗi lần nhớ lại hay kể lại Vũ An Nhiên đều bị cuốn vào nó, như thể mẹ của Phó Nghị Đình chính là bản thân cô ở hiện tại.
- Cô nghĩ tôi sẽ tin sao?
- Mẹ tôi từng làm từ thiện ở côi nhi đó, mẹ tôi biết tất cả những gì xảy ra. Mạc Khả Lam hãy chấp nhận sự thật đi...
Người mình thích suốt 8 năm lại chính là anh trai cùng mẹ khác cha, điều điên rồ lại chính là sự thật này sao cô có thể vượt qua nổi.
Mạc Khả Lam trông như một ngọn lửa đang bùng bùng cháy lao thẳng về phía Vũ An Nhiên mang theo con dao dưới đất, cô ta đang trút giận bởi chính chị dâu của mình.
Ngay lúc mũi dao chạm vào mảnh áo, người đàn ông giọng nói trầm ấm ấy đạp thẳng Mạc Khả Lam ra sau. Một hành động nhỏ đã tháo được sợi dây thừng trên người Vũ An Nhiên một cách dễ dàng.
Để cô đứng ra sau mình, anh ta chĩa súng thẳng vào đám người hèn mọn ấy. Hai phái đứng ra hai phía, cửa ra đang sát nút...
- Mở cửa ra...
- Anh đi cùng tôi nhé.
Vũ An Nhiên thì thầm bên tai người đàn ông ấy, lúc ấy anh ta mới mở tấm che mặt, người đó không ai khác chính là Chu Thiệu, cánh tay đắc lực của Phó Nghị Đình.
- Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cô cơ mà, nhanh lên đi cậu chủ đang chờ.
Trong ánh mắt và tâm hồn cô chợt trở nên an toàn hơn hẳn khi biết tin Phó Nghị Đình đang chờ mình ở ngoài. Con đường sống đang chờ đợi bản thân cô nhưng lương tâm cô không cho phép mình ra ngoài một mình như vậy.
- Tôi làm sao ăn nói với anh ấy.
- Ra ngoài...
Chu Thiệu bực tức hét lớn vì cô không chịu nghe lời, tay chân Vũ An Nhiên đang run rẩy lên không có điểm dừng, nó đang phối hợp với lý trí của cô.
Ở bên ngoài, Phó Nghị Đình cùng hàng nghìn hàng chục cảnh sát chạy đến bên cạnh mật thất, từng bước đi oai vệ nhưng nhẹ nhàng căn bản bên dưới không nghe thấy.
Mạc Khả Lam luôn yêu thương và tôn trọng những người Phó Nghị Đình quý, ngay cả Chu Thiệu cũng không ngoại lệ tuy nhiên anh lại đi bảo vệ kẻ thù của mình.
- Chu Thiệu, bỏ súng xuống.
- Tôi nên khuyên cô mới đúng, bây giờ cô biết rõ cô và anh Phó là anh em mà. Sao phải cố chấp hãm hại cô Vũ như thế.
- Anh nói nhiều quá rồi đấy, không giống như lần đầu tôi gặp anh. Tôi không còn gì để mất, tôi sẵn sàng làm những gì mà tôi muốn, không được sao?
- Cô đã đi quá xa rồi.
Một người đàn ông khác trong đồng bọn của Mạc Khả Lam đảo mắt xung quanh, luôn luôn hướng về phía Chu Thái Thi đang ngồi giữa ranh giới hai phe.
Thật ra trong đám người của cô không chỉ có một mà là hai gián điệp, người đàn ông ấy là bố nuôi của Vũ An Nhiên. Ông ấy là đang tự tay muốn giúp con gái mình, không ngờ mọi việc lại thành ra thế này.
Tuy ông Sở luôn dành tình yêu cho Vũ An Nhiên nhưng tính tình không khác gì Mạc Khả Lam. Luôn muốn làm những gì mình thích kể cả giết người thân của mình, ông ta nhìn Chu Thái Thi với vẻ thù hận, còn hắn thì sợ hãi mà ngất xỉu trên ghế lúc nào không hay.
"Bằng..."
Ông Sở nổ một phát súng vào cơ thể của Chu Thái Thi, Mạc Khả Lam cũng không yếu thế cho người bắn trả ông Sở và Chu Thiệu.
Ngay lúc ấy Phó Nghị Đình mở cửa xông vào thấy bóng dáng nhỏ bé của Vũ An Nhiên cùng đôi vai gầy, anh không chần chừ mà ôm lấy sau đó dùng thân mình và tấm lưng che chắn cho cô.
👍⬅⬅⬅
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT