Trong một con hẻm nhỏ ở góc khuất trong đêm tối mịt mù, dưới ánh đèn lờ mờ hai bóng đen của một người đàn ông và một người phụ nữ đứng sát vào nhau.
- Anh thuê người bỏ ma túy vào đồ uống của Vũ An Nhiên? Tiền tôi cho anh là để phục vụ cho bản thân, sao lại lấy để phung phí vào chuyện không đâu vậy.
Mạc Khả Lam nghe tin kế hoạch mà Chu Thái Thi đang thực hiện, trong lòng không phải đang lo cho Vũ An Nhiên mà đang lo cho chính bản thân mình.
- ...Một khi Phó Nghị Đình mà biết được chuyện này, anh ấy sẽ nghĩ tôi và anh tiếp tay với nhau. Lúc đó tôi làm sao có được anh ấy nữa...
Trước những lời trách mắng của Mạc Khả Lam, Chu Thái Thi đứng bên cạnh vò đầu bứt tóc, anh chỉ muốn cô im lặng ngay lúc này bởi lời nói của cô đều vô tác dụng.
Thực sự Chu Thái Thi đã chán ngấy với kế hoạch của Mạc Khả Lam, những gì cô đưa ra đều có lợi cho bản thân còn mình thì không. Chính vì vậy anh đã tự làm mà không thông báo trước.
- Này... Đừng nghĩ mình cô có mục đích và ham muốn, tôi cũng như vậy. Nếu Vũ An Nhiên sử dụng ma túy một thời gian, có khi cô ta sẽ nghiện, mà một khi đã nghiện chắc chắn sẽ tìm đến chúng ta. Nếu tự tay bắt cô ta đi sau đó hành hạ rồi biết chết, như vậy rất dễ dàng, tôi muốn dày vò ả ta một chút vì dám phản kháng tôi.
Nghĩ tới những điều mà Vũ An Nhiên và Phó Nghị Đình đã làm với mình, bao nhiêu nỗi nhục và hận thù đều xuất phát lên đến đỉnh điểm. Chu Thái Thi muốn chú tâm vào báo thù, cho dù có là người phụ nữ đẹp nhất thế gian cũng sẽ không mê muội.
Cảm thấy Chu Thái Thi là một người biến thái như vậy, Mạc Khả Lam lại tỏ thái độ với kế hoạch của anh ta.
- Như vậy thì tốn tiền lắm, anh cũng biết gia đình tôi đang sụp đổ dần mà. Cứ bắt người về đây rồi tự tay hành hạ và nhục mạ không phải sẽ tốt hơn sao?
- Thứ tôi muốn là sự cầu xin tha của cô ta và cả tên khốn Phó Nghị Đình.
- Nhưng cô ta chỉ cầu xin ma túy chứ không cầu xin tha thứ. Với cả, Phó Nghị Đình giàu có như vậy chẳng lẽ không mua nổi ma túy cho cô ta dùng sao? Ban đầu tôi thấy kế hoạch anh bày ra đã không ổn rồi.
Chu Thái Thi chỉ biết dồn nén sự căm phẫn im lặng đứng nhìn, anh chỉ là một tên ăn màu bám váy phụ nữ mà sống. Mạc Khả Lam chính là máy rút tiền của anh ta, việc phản kháng lời nói của Mạc Khả Lam dường như không thể.
- Cô muốn làm gì?
- Cho người bắt cóc cô ta về đây, lợi dụng việc Phó Nghị Đình đi Mỹ phải giết chết cô ta.
- Được, nghe theo lời cô.
Phía sau bãi rác gần đó, có một người đàn ông nghe lén toàn bộ câu chuyện. Khuôn mặt nhăn nheo với làn da sần sùi đen sạm, ông Sở không cảm thấy sợ mà còn dấy lên sự ghen ghét với hai đứa nhóc kia.
Từ khi gặp con gái nuôi, ông không thể sống một cuộc đời như vậy. Chỉ làm một ít việc vặt là thu gom ve chai phế liệu, mà bãi rác này lại khiến ông phát hiện ra một điều khủng khiếp.
Trong đầu quanh đi quẩn lại một câu nói, một sự thúc dục mãnh liệt vì đứa con yêu quý của mình. " Phải cứu cô ấy, phải cứu An Nhiên. Cho dù có chết cũng phải bảo toàn mạng sống cho cô ấy."
Đối với ông Sở Vũ An Nhiên như người bạn đời của ông, chỉ là gặp cô hơi trễ một chút.
👍⬅⬅⬅
like cho tui đi, hic 😢
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT