Trọng Sinh Ngàn Vạn Sủng Ái

Chương 9


1 năm

trướctiếp

Nơi nào cũng có cô gái trẻ gọi anh là A Hành, cô có nên tìm thời gian thảo luận vấn đề này với anh một chút không? Thẩm Ninh nhìn về cô gái xinh đẹp mặc áo phông quần jeans đứng ở cửa cửa hàng.

“Kỷ Uyển.” Kỷ Duật Hành nhướng mày, vẫy tay gọi người tiến đến.

Cô gái tên Kỷ Uyển cười hì hì đi đến trước mặt anh, ôm anh thân mật, rồi còn hôn má anh một cái “Con rất nhớ chú.”

Kỷ Duật Hành cười, giới thiệu với Thẩm Ninh: “Đây là con gái lớn của anh hai anh, Kỷ Uyển.”

Được, lần này có thể tha cho anh. Thẩm Ninh khẽ cười nói: “Xin chào.”

“Đây là thím con, Thẩm Ninh.” Kỷ Duật Hành lại giới thiệu với Kỷ Uyển.

Kỷ Uyển nghe vậy, không thể tưởng tượng mà trừng mắt, qua hồi lâu mới hồi phục được tinh thần, sau đó kinh hỷ nhìn Thẩm Ninh, không dám tin mà nhìn Kỷ Duật Hành hỏi lại: “Thật ạ?”

Trước mặt cô gái biểu hiện vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng, Thẩm Ninh chỉ đành cam chịu, lại để Kỷ Duật Hành chiếm của hời một lần nữa, cười cười cho xong.

Kỷ Uyển thấy Kỷ Duật Hành gật đầu, tràn đầy vui sướng, “Con rất mừng cho chú, A Hành, rốt cuộc chú cũng tìm được bạn đời rồi.” Nói rồi lại ôm anh, sau đó cười sáng lạn mà xoay người về phía Thẩm Ninh, “Hi, con là Kỷ Uyển, thật vui khi được gặp thím.” Rồi lại duỗi hai tay ôm Thẩm Ninh một cái thật chặt, “Thím không biết con vui thế nào đâu, rốt cuộc thím cũng xuất hiện rồi!”

Cái ôm chân tình này làm Thẩm Ninh cũng tự nhiên cảm thấy vui sướng, “Cảm ơn, chị cũng rất vui khi gặp em.”

Ôm xong, Kỷ Uyển vẫn đang còn hưng phấn, hỏi Thẩm Ninh tất cả mọi thứ. Sau một lúc mới biết hai người hơn kém nhau có vài tuổi, hình như phát hiện chú mình có hơi trâu già gặm cỏ non, lúng túng nói: “Ha ha, tình yêu ở trước mắt, tuổi tác đều không phải là vấn đề, ha ha, ha ha.” Sau đó dường như lại sợ Thẩm Ninh ghét bỏ Kỷ Duật Hành, nhanh chóng bổ sung, “A Hành thực tốt, thật sự rất tốt.”

Thẩm Ninh bật cười, đúng là một cô gái đáng yêu đơn thuần, cô nhìn Kỷ Duật Hành, gật đầu, “ Ừ, chị biết.”

Kỷ Duật Hành cong môi.

Kỷ Uyển nhìn về phía ánh mắt tràn đầy tình yêu của Thẩm Ninh, chỉ cảm thấy tim tự dưng đập mạnh, cô ấy thật sự yêu A Hành nha!

“Chúng ta nhất định sẽ trở thành bạn tốt, thím ạ.” Kỷ Uyển nghĩ là mình khá thích thím trẻ của chú.

“Ừ, nhất định.” Thẩm Ninh đồng ý gật đầu, “Nhưng em vẫn nên kêu chị là Thẩm Ninh đi.” Nếu cô ấy gọi Kỷ Duật Hành bằng tên, kêu mình là thím có phần hơi kỳ quái.

Hai người nhìn nhau cười, rồi sau đó cùng bỏ qua người đàn ông bên cạnh mà thảo luận về giày. Kỷ Duật Hành có tia mừng rỡ, ngồi ở trên sô pha chơi trò chơi, thi thoảng lại từ chối mấy cuộc điện thoại từ bọn bạn.

Hai người chọn giày xong, Thẩm Ninh cầm hai đôi giày cao gót, Kỷ Uyển lại muốn một đôi đế tầm trung. Cuối cùng Kỷ gia lười nhác đứng dậy trả tiền cho các cô.

Thẩm Ninh hỏi Kỷ Uyển còn muốn mua gì không, Kỷ Uyển nói: “Kỳ thật em tới đây là để mua đồ nam.”

“Bạn trai?” Thẩm Ninh nháy mắt.

“Không không,” Kỷ Uyển vội xua tay, “Thật ra em đang làm trợ lý ở công ty giải trí. Công ty có người mới, tên là Trương Bắc Trạch, anh ấy mới vừa được chọn vào vai chính của phim thanh xuân, muốn tự mình chuẩn bị quần áo, cho nên ông chủ bảo em đi mua mấy bộ về.”

“Em sao lại muốn làm trợ lý?” Thẩm Ninh thấy rất kì lạ.

“Em thấy mình tiếp xúc với xã hội ít quá, nên muốn học hỏi kinh nghiệm. Vì vậy mới tạm nghỉ một năm học đi làm trợ lý.”

“À, như vậy rất tốt. Chị hoàn toàn ủng hộ em.” Bây giờ những cô gái hiện đại có thể hưởng thụ những điều mà các cô nương cổ đại không thể.

Bên này đã thanh toán xong, Kỷ gia cầm một túi đưa cho Kỷ Uyển, “Của con.”

“Cảm ơn chú.” Kỷ uyển cười hì hì tiếp nhận, sau đó hỏi nói, “A Hành, lúc chú 18 19 tuổi thì mặc quần áo như thế ucsl vậy ạ?”

“Cái này sao mà nhớ rõ được.”

Thẩm Ninh nói: “Hay là chúng ta đưa em đi mua, coi chú em là mẫu.”

“Thật ạ! Vậy tốt quá rồi!” hai mắt Kỷ Uyển sáng ngời.

Vì thế Kỷ Duật Hành trái phải mỗi bên một cô gái trẻ tuổi đi lên tầng trên để tìm quần áo, thực sự khiến dân tình chú ý.

Khi ba người đang đi qua một cửa hàng, Thẩm Ninh chỉ vào một bộ quần áo thuận miệng nói: “Chú bảy, màu kia có vẻ hợp với chú.”

Kỷ Uyển nghe Thẩm Ninh xưng hô như vậy, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Ninh Ninh, tại sao chị gọi A Hành là chú bảy?”

Thẩm Ninh sửng sốt , nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Kỷ Uyển “A” một tiếng, ái muội cười nói: “Em hiểu rồi, là nickname sao? Hay nha!”

Thẩm Ninh bị trêu chọc đến đỏ mặt, “Không phải……”

“Thì ra là thế, chú không để ý.” Kỷ Duật Hành nhướng mày, giống như mới ngộ ra, “Anh còn tưởng em chê anh già.”

Kỷ Uyển nhấp miệng cười nói: “Chắc là chú hiểu sai ý mất rồi?”

“Xin lỗi, em yêu, trách nhầm em.” Kỷ Duật Hành thành khẩn quay đầu xin lỗi. Trong lòng Thẩm Ninh vang lên chuông cảnh báo, còn chưa kịp phòng bị, đã bị anh bá đạo hôn môi nồng nhiệt “Xin lỗi”.

Nhìn chú nhiệt tình như vậy, Kỷ Uyên bật ngón tay cái lên khen tặng, nhẹ đi sang một bên, không quấy rầy đôi tình nhân nồng nhiệt.

Anh thật biết tận dụng cơ hội. Anh nhiệt tình như vậy, không biết là đói khát bao nhiêu năm rồi. Kỷ Duật Hành không để ý đây là nơi công cộng, vẫn ôm cô triền miên một hồi lâu.

Đúng là biết nhân lúc cháy nhà đi hôi của ghê! Thẩm Ninh không thể tự ý dãy dụa, chỉ phải để anh chiếm tiện nghi. Mãi thấy anh không dứt, hạ quyết tâm cắn đầu lưỡi anh, mới làm anh đau mà ngừng lại

“Chú không để ý hoàn cảnh à?” Thẩm Ninh đỏ mặt, “Kỷ Uyển vẫn đang nhìn kìa!” Trước người xa lạ vẫn mặt dày mặc kệ.

Kỷ Duật Hành hơi đau đầu lưỡi, cười nói: “Kỷ Uyển không phải người ngoài.”

Kỷ Uyển đi tới, nghe được lời này vội giơ tay, “Con chưa thấy cái gì, con rất ngoan.”

Thẩm Ninh mặt càng đỏ hơn.

Chờ Kỷ Duật Hành chọn quần áo cho Kỷ Uyển, cô cảm ơn hai người định rời đi.

“Để chúng ta đưa em về.” Thẩm Ninh nói.

“Không cần đâu, cảm ơn chị. Mấy ngày nay em đang tập ngồi xe bus, em đã biết về bằng đường nào rồi.”

“Hôm nay muộn rồi, vẫn là để chúng ta đưa em về đi, luyện tập lúc khác cũng không vội.” Thẩm Ninh nói. “Vậy bọn chị mới yên tâm.”

Kỷ Uyển cảm ơn ý tốt của Thẩm Ninh, lại nói: “Ninh Ninh, tuy rằng chúng ta không hơn nhau mấy tuổi nhưng chị lại thành thục hơn em rất nhiều. Em rất hâm mộ chị, nếu em có thể có năng lực như chị thì tốt rồi.”

Thẩm Ninh khụ một tiếng, có chút chột dạ mà cười.

Lúc Kỷ Uyển đi đằng trước, Thẩm Ninh thở dài một hơi nói: “Không thể giả vờ là mình vẫn còn trẻ được sao?”

Kỷ Duật Hành nói: “Có thể giả vờ được ư?”

Thẩm Ninh tức giận mà trừng anh, lại nghe anh tiếp tục nói: “Kỷ Uyển vẫn là trẻ con, đâu giống em, người đầy hương vị phụ nữ.” Cử động nho nhỏ nào cũng là dụ hoặc người ta phạm tội.

Thẩm Ninh sửng sốt, tâm tình tự nhiên tốt hơn, cười hì hì kéo tay anh.

Chờ đưa Kỷ Uyển về rồi, Kỷ Duật Hành lái xe đi ra. Thẩm Ninh phát hiện con đường càng ngày càng lạ, híp mắt hỏi: “Đây là chỗ nào, tôi phải về nhà.”

Kỷ Duật Hành nhàn nhạt lên tiếng, “Anh đưa em về nhà của chúng ta.”

Biết ngay anh không có ý tốt. Thẩm Ninh kêu lớn, “Tôi phải về nhà, tôi phải về nhà mình!”

“Em chơi chưa đủ hay sao? Anh kìm nén sắp sinh bệnh rồi!”

“Quản chuyện của tôi làm gì, hôm nay chú chưa được đồng ý đã hôn tôi, tôi còn chưa tính toán với chú đâu!”

“Anh hôn em còn phải để em đồng ý?” Kỷ Duật Hành bốc hỏa.

“Đúng vậy! Mau quay đầu, nếu không chú không gánh chịu được hậu quả đâu!”

“Có hậu quả gì?” Kỷ Duật Hành cười lạnh một tiếng.

Thẩm Ninh xem vẻ lưu manh của anh, vừa bực mình vừa buồn cười. Cô cười nhạt: “Tôi…là xử nữ thật, chú không thể ở thời điểm tôi không tình nguyện mà cưỡng bức tấm thân xử nữ của tôi chứ?”

Một tiễn xuyên tâm! Kỷ Duật Hành trừng mắt nhìn cô, tay nắm vô lăng đến nổi gân xanh, “Vậy ngài khi nào mới cam tâm tình nguyện?”

Thẩm Ninh toàn thắng, đắc ý mà vân vê sợi tóc “Tùy tâm trạng.”

“Thẩm, Ninh!”

“Làm gì đó! Chú lại hung dữ tôi càng hoãn lại đó.”

Kỷ Duật Hành tức giận đến tim đập thình thịch, nỗ lực nhớ ra biện pháp thuần phục cô kiếp trước nhưng chỉ thấy mỗi hình phạt đánh mông…… Anh chẳng lẽ phải để cô càng chơi càng phát hỏa sao.

Linh quang chợt lóe, môi chậm rãi dương lên.

“Chú cười gì đấy?” Thẩm Ninh cảnh giác hỏi.

“Không có gì,” Kỷ Duật Hành lười biếng trả lời “Anh chỉ đột nhiên nhớ ra có vài chuyện cũng phải tùy tâm trạng.”

“Chuyện gì?” Cô không tin anh còn có thêm đòn cuối cùng.

“Cũng không phải chuyện lớn gì, chính là con chúng ta khi nào sinh ra, cũng tùy tâm trạng của anh."

Một châm thấy máu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp