Thượng Tướng Bị Ngụy Thố Ti Hoa Lừa Hôn

Chương 11


1 năm

trướctiếp

Mặc dù vị trí của Hà phu nhân đã được cải thiện rất nhiều trong hai năm vừa qua, nhưng giống như buổi đấu giá lần trước, bà ta vẫn chưa đủ tư cách để tham dự, vì vậy bà ta không nhận ra chiếc trâm cài ngực đó.

Nghe mọi người nói vậy, sắc mặt Hà phu nhân thay đổi, nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì biểu cảm đúng mực.

Hà phu nhân có nằm mơ cũng không ngờ tới, Hạ gia sẽ có cơ hội lôi kéo quan hệ với đệ nhất thượng tướng của đế quốc.

Thượng tướng Hoắc Chiết Toàn tặng cho Hạ Huyến cây trâm cài ngực quý giá, Alpha tặng quà cho Omega...

Không chỉ có Hà phu nhân, mà sắc mặt của Hà Nhân cũng trở nên trắng bệch. Cô ấy chỉ là một người mới vừa vào quân bộ, ngay cả gương mặt của thượng tướng cũng chưa từng thấy qua.

Cô ấy nghĩ đến dáng vẻ tự cho là thôm minh tìm cảm giác ưu việt trước mặt Hạ Huyến vừa rồi, thì hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Trong lòng Hà phu nhân sinh ra tia may mắn mở miệng nói: "Nhầm rồi, chắc nhầm rồi đấy."

Biểu cảm của mọi người rõ ràng hiện lên vẻ chế giễu, mới vừa rồi người nói có "đại tướng" đến thăm hỏi phủ Bá tước chính là bà ta, mà bây giờ người nói "nhầm lẫn" lại là bà ta, ăn nói câu đầu không khớp câu sau như vậy làm cho chút tâm tư vụng về của Hà phu nhân bị nhìn thấu không sót một cái gì.

Hà phu nhân nhìn thấy các vị phu nhân đều không nói lời nào, lòng nặng nề lại càng nặng nề hơn.

Hạ Huyến chỉ lịch sự cười cười, không phủ nhận. Cậu và bà Hạ nhìn nhau, sau đó ung dung dùng bữa.

Hạ Huyến không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, nhưng cũng không có ai dám truy hỏi. Chỉ vì đối tượng của đề tài này là Hoắc Chiết Toàn, không có ai ngu xuẩn đến mức hóng chuyện của thượng tướng đế quốc ở nơi công cộng.

Trong lòng các vị phu nhân biết rõ nên đều giữ im lặng, chờ đến khi trở về nhà rồi chia sẻ tin tức chấn động này với chồng của bọn họ.

Nếu tất cả là sự thật, bọn họ sẽ phải xem xét kỹ lưỡng lại địa vị của Hạ gia trong giới.

Lần này đến lượt Hà phu nhân đứng ngồi không yên, bà ta muốn duy trì sự náo nhiệt và danh giá của bữa tiệc, nhưng lại nhiều lần thất thần, lộ rõ vẻ mất tập trung.

Bữa tiệc bắt đầu với kiểu phách lối, kết thúc lại vội vàng.

Vốn dĩ có những phân đoạn phải hủy bỏ vì tình trạng của Hà phu nhân không tốt. Tuy nhiên, cũng đã không còn ai tập trung vào bữa tiệc nữa.

Khi tàn tiệc, các vị phu nhân dù có quen thuộc hay không quen thuộc, đều chạy đến trước mặt Hạ phu nhân nói vài câu.

"Hạ phu nhân, chúng ta đã lâu rồi không tụ họp, lần sau gọi thêm Chu phu nhân đến nữa, chúng ta tụ họp lại, chị em cùng nhau nói chuyện."

"Lại nói, con trai nhà em trai họ tôi thi đậu vào trường quân bộ Bạch Ưng, không chừng nhóc đó may mắn có thể trở thành học sinh của bà đấy."

"Tiểu Hạ lớn lên thật xinh đẹp, lấy hết điểm tốt của bà rồi, phải nói, gen nhà bà nổi bật nhất."

"Đúng vậy, thằng nhóc này quá xinh đẹp, khó trách nhà các bà giấu kĩ như vậy, Alpha nào nhìn mà không rung động cho được?"

Thoáng chốc, tất cả mọi người đều vây quanh trước mặt Hạ phu nhân, có vẻ còn náo nhiệt hơn so với bên cạnh chủ nhân của bữa tiệc, Hà phu nhân.

Hạ phu nhân vẫn luôn duy trì nụ cười tao nhã đúng mực, ung dung thành thục đối phó với những khen ngợi xung quanh.

Cuối cùng, Hà phu nhân đi tới trước mặt Hạ phu nhân, bà ta nói: "Tư, Hạ phu nhân, có thời gian thì ghé chơi nhé."

Hạ Huyến đang ở cạnh mở miệng nói: "Hôm nay còn phải cảm ơn phu nhân đã chiêu đãi, buổi tiệc được tổ chức rất náo nhiệt."

"Đứa trẻ ngoan." Hà phu nhân nặn ra vẻ mặt tươi cười.

Trên xe trở về Hạ phủ.

Hạ phu nhân nhìn con trai hỏi: "Đây là mục đích mà con khăng khăng muốn dự tiệc sao?"

"Chủ yếu là sợ mẹ cô đơn thôi, nên con đi với mẹ." Hạ Huyến nháy mắt.

Hạ phu nhân nhìn vào cây trâm cài ngực trên quần áo cậu nói: "Đúng là một món đồ xinh đẹp."

Bà ngẩng đầu lên: "Mặc dù mẹ không biết con và Hoắc thượng tướng đã tiến triển như thế nào, nhưng con tùy tiện mang theo món đồ cậu ấy tặng đi rêu rao ra ngoài, nếu để lọt vào tai cậu ấy, sợ sẽ không tốt đâu."

"Mẹ, con biết mà, mẹ cứ yên tâm đi nhé." Hạ Huyến nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Hạ phu nhân, từa vào đầu bà.

Hạ phu nhân hiểu được con trai đang làm nũng, cho nên dịu dàng cười, vỗ nhẹ cánh tay cậu.

Hạ Huyến đương nhiên hiểu được những gì Hạ phu nhân nói, nhưng điều mà cậu không muốn thấy nhất chính là người nhà chịu ủy khuất.

Cậu cũng biết, mượn cây trâm cài ngực do Hoắc Chiết Toàn tặng, cáo mượn oai hùm ở bên ngoài như vậy là không hay, nhưng cậu không thể được việc người nhà mình bị người ta khinh thường hơn.

Cậu muốn đẩy nhanh tiến độ.

Hạ Huyến nghĩ đến Hà Nhân.

Tại bữa tiệc, Hạ Huyến và Hà Nhân đã trao đổi thông tin liên hệ tài khoản mạng xã hội.

Hình như Hà Nhân không ngờ tới, sau khi quay về Hạ Huyến còn có thể liên lạc với cô ấy, ngay từ đầu cô ấy nói chuyện đều suy nghĩ cẩn thận.

Nhưng muốn trở nên thân thiết với một Omega giới nữ trẻ tuổi thì lại là một chuyện rất đơn gian.

Hạ Huyến trò chuyện về thời trang với cô ấy, hóng hớt đôi chuyện, trò chuyện về thức ăn ngon, quả nhiên cậu đã khiến cho Hà Nhân buông bỏ cảnh giác rất nhanh, trò chuyện với cậu rất nhiệt tình

Sau hai ngày trò chuyện, Hạ Huyến nói cậu rất khao khát đại học Hoa Đô, cậu muốn đi dạo trong khuôn viên trường, nhưng không ai đi cùng cậu.

Lúc này Hạ Nhân mới ngỏ ý cô ấy quen thuộc đại học Hoa Đô, chiều mai cô ấy có nửa ngày nghỉ, cho nên có thời gian rảnh để đi cùng cậu.

Vì thế Hạ Huyến và Hà Nhân đã hẹn gặp nhau vào buổi chiều ngày hôm sau, Hà Nhân sẽ dẫn Hạ Huyến đi dạo đại học Hoa Đô.

Hai người giống như bạn bè trên mạng gặp mặt, Hà Nhân gặp lại Hạ Huyến thì vẫn có chút xấu hổ.

Sắc mặt Hạ Huyến vẫn như cũ đưa cái túi trong tay qua cho Hà Nhân: "Cái này cho chị."

"Đây là?" Hà Nhân sửng sốt.

Hạ Huyến cười cười: "Không phải chị nói chị thích mochi matcha nhà bọn họ sao? Em đi ngang qua con đường Thu Tịch, vừa khéo mang cho chị một ít."

Hà Nhân có chút kích động, không nghĩ tới Hạ Huyến lại nhớ rõ những lời cô ấy thuận miệng nói, tâm trạng của cô ấy cũng thả lỏng không ít: "Cám ơn em nhé!"

Tháo bỏ một Hà Nhân kiêu ngạo và phòng bị, trở thành một cô gái rất dễ hòa hợp. Cô ấy dẫn Hạ Huyến đi dạo trong đại học Hoa Đô, nghiêm túc giới thiệu từng nơi cho Hạ Huyến. Mặc dù Hạ Huyến cũng không thực sự hứng thú với đại học Hoa Đô nhưng cũng bị hấp dẫn.

Sau khi đi dạo quanh khuôn viên trường, hai người đã đi đến một quán cà phê gần trường.

"Cà phê ở đây rất thơm, trước đây khi nào chị không muốn đến thư viện thì sẽ thường đến đây tự học với các bạn cùng lớp." Hà Nhân nói chuyện với gương mặt hiện lên vẻ hoài niệm về cuộc sống trong khuôn viên trường.

Trên mặt Hạ Huyến cũng hiện lên khát vọng nhàn nhạt đối với cuộc sống học đường trong lời Hà Nhân.

Hạ Huyến chưa từng trải nghiệm các trường trung học và đại học dưới giáo dục đế chế, không có bằng tốt nghiệp. Nhưng dưới sự giáo dục của mẹ và anh trai, mặc dù cậu không trở thành một học giả, nhưng cậu cũng không bao giờ nghĩ rằng cậu là một người vô văn hóa.

Cậu khao khát tự do, trở thành một làn gió lướt qua chế độ giáo dục học tập, được bay đến một nơi hoàn toàn khác với khuôn viên trường, được nhìn thấy các phong cảnh khác nhau.

Ở cạnh nhau cả một buổi chiều, cả hai đều đã quen thuộc và thư giãn với nhau rất nhiều.

"Em... với thượng tướng đại nhân là quan hệ gì vậy?" Hà Nhân vẫn không kiềm chế được sự tò mò, nhưng cô ấy lại chợt vội vàng nói: "Nếu như điều đó có gì mạo phạm, hay là có chỗ nào không tiện nói ra thì em cứ coi như chị chưa hỏi gì đi nhé."

"Không có gì bất tiện đâu chị." Hạ Huyến uống một ngụm cà phê, cậu đặt ly xuống, chiếc ly chạm nhẹ vào mặt bàn phát ra âm thanh trong trẻo.

"Ngài ấy là đối tượng xem mắt của em."

"À..." Hà Nhân trợn to mắt: "Sao thượng tướng lại cần xem mắt vậy?"

Không phải hắn muốn kiểu Omega thế nào thì chỉ cần ngoắc tay một cái thôi sao?

Hạ Nhân lập tức nói thêm: "Nhưng mà đối tượng lại là em, một Omega xinh đẹp như vậy, có gia thế và cao quý thì cũng có thể hiểu được."

Hạ Huyến cười, từ chối đưa ra bình luận.

Sau khi uống cà phê xong, hai người nói lời tạm biệt.

Hạ Huyến lấy một tấm bảng tên từ trong túi ra, trên đó viết: Nhân viên, Hà Nhân. Thuộc bộ phận nghiên cứu và thiết kế chiến hạm.

Sau khi về đến nhà, Hạ Huyến mới nhắn tin cho Hà Nhân.

X: Chị Tiểu Nhân, đây là bảng tên của chị này, em nhặt được nhưng lại quên trả lại cho chị mất.

Tôi không phải Nhân Nhân kỳ lạ: Đúng rồi! Chị hấp tấp quá, vậy mà ngay cả bảng tên bị mất không phát hiện ra, may mắn là có em nhặt được.

Những thứ của quân bộ như vậy nếu để lạc mất sẽ bị trách cứ.

X: Chị có vội dùng đến nó không? Chị có cần em gửi qua cho chị ngay bây giờ không?

Tôi không phải Nhân Nhân kỳ lạ: À, ngày mai cần dùng đến để vào quân bộ làm việc, nhưng chị có thể quét mặt vào được.

Tôi không phải Nhân Nhân kỳ lạ: Khi nào em rảnh thì cứ gửi qua đây là được, hay bảo ai đó gửi đến nhà chị cũng được.

X: Được ạ.

Tôi không phải Nhân Nhân kỳ lạ: [mèo con cảm ơn.jpg]

Hạ Huyến đóng điện thoại di động lại, ngày hôm sau đích thân cậu đến quân bộ.

Vệ binh ở cửa kiểm tra lai lịch của cậu.

"Tôi đến đưa bảng tên cho chị gái." Hạ Huyến đưa bảng tên của Hà Nhân ra cho bọn họ xem.

"Có thể gọi cô ấy ra ngoài lấy không?"

"Tôi không liên lạc với được cô ấy."

Sau đó bọn họ đăng ký xác minh thân phận của Hạ Huyến, sau đó nhập thêm một ít thông tin của cậu, rồi mới cho cậu đi lại.

Mặc dù kiểm tra nghiêm ngặt, nhưng không hề làm khó người khác.

Lúc đi vào, anh trai vệ binh còn chỉ đường cho cậu: "Bộ phận thiết kế ở bên kia."

"Cảm ơn anh."

Hạ Huyến là một nhân viên nhàn rỗi, đi trong quân bộ rất dễ thấy.

Cậu đi bộ hơn mười phút thì bị chặn lại: "Cậu là ai vậy? Đằng trước là tòa nhà hành chính, không thể đi dạo lung tung."

Hạ Huyến nghe được là tòa nhà hành chính, nên biết bản thân đã không đi nhầm đường.

"Thưa trưởng quan, tôi bị lạc đường."

Trong văn phòng của thượng tướng ở tòa nhà hành chính.

Đỗ Dụ đang báo cáo tiến trình với Hoắc Chiết Toàn, thì điện thoại của anh ta chợt đổ chuông.

Hoắc Chiết Toàn gật đầu, ra hiệu cho anh ta nhận điện thoại.

Đỗ Dụ lấy điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua người gọi, biểu cảm của ông ta lập tức trở nên thay đổi, anh ta nhìn Hoắc Chiết Toàn.

Hoắc Chiết Toàn giương mắt lên.

Đỗ Dụ nói: "Là Hạ tiên sinh."

Như vậy là lại muốn hẹn với hắn sao? Ánh mắt Hoắc Chiết Toàn rơi vào hoa lan hoàng thảo trưng bày trên bài. Có lẽ phơi ngoài không khí nhiều lần quá, cho nên lồng bảo quản cũng mất đi tác dụng.

Hoa lan hoàng thảo gần như khô héo, nhưng hương thơm thanh lịch của nó vẫn còn.

"Cứ nghe đi."

Đỗ Dụ nghe lời nghe điện thoại, anh ta nói: "Xin chào, tôi là Đỗ Dụ."

"Vâng, vâng, tôi hiểu rồi ... Được rồi, xin vui lòng chờ một chút."

Đỗ Dụ cúp điện thoại, anh ta nhìn Hoắc Chiết Toàn nói: "Bây giờ Hạ tiên sinh đang ở quân bộ."

Hoắc Chiết Toàn nhướng mày.

"Cậu ấy nói cậu ấy đến đây để gửi đồ gì đó cho một người bạn, nhưng lại đi lạc trong quân bộ, bây giờ đang bị một trung úy chặn lại ở dưới tòa nhà hành chính, nên hy vọng tôi tới giúp cậu ấy."

"Gọi điện thoại lại cho cậu ấy." Hoắc Chiết Toàn nói.

"Vâng."

Hoắc Chiết Toàn nhận lấy điện thoại di động của Đỗ Dụ, điện thoại được kết nối, giọng nói trong trẻo của Omega từ đầu dây bên kia truyền đến: "Tôi nghe, Đại tá."

"Là tôi."

Hoắc Chiết Toàn lên tiếng, hắn nói: "Bây giờ cậu đưa điện thoại di động cho trung úy bên cạnh cậu."

Trung úy ngăn cản Hạ Huyến có thế nào cũng không nghĩ tới, đời này anh ta lại có thể có cơ hội nói chuyện với thượng tướng đại nhân.

Anh ta không dám tin nhận điện thoại di động.

"Tôi là Hoắc Chiết Toàn."

"Xin chào Thượng tướng đại nhân! Tôi là trung úy Vương Dịch, xin ngài đưa ra chỉ thị!" Trung úy nghe thấy giọng Hoắc Chiết Toàn, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc.

"Trung úy Vương Dịch, xin chào. Nhờ cậu hãy dẫn đường, mời omega Hạ tiên sinh bên cạnh cậu đến văn phòng của tôi."

"Đã rõ!"

Ngắt điện thoại, trung úy vẫn không giấu được sự kích động trong lòng, anh ta trả lại điện thoại cho Hạ Huyến rồi nói: "Thượng tướng bảo tôi dẫn cậu đến văn phòng của ngài ấy."

"Vậy làm phiền trưởng quan dẫn đường rồi." Hạ Huyến nghe vậy thì cười.

Trên đường đi, trung úy nói: "Tiên sinh, sao cậu không nói sớm với tôi là cậu biết thượng tướng?"

"Tôi nói ra thì anh sẽ tin sao?" Tâm trạng Hạ Huyến không tệ, cậu hỏi ngược lại anh ta.

"Không tin." Trung úy thành thật lắc đầu.

Dù sao cũng chưa từng nghe nói thượng tướng đại nhân có quan hệ với vị Omega nào cả.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp