Thượng Tướng Bị Ngụy Thố Ti Hoa Lừa Hôn

Chương 1


1 năm

trướctiếp

Hạm đội "Liệt Ưng" là một hạm đội có sức chiến đấu mạnh nhất hiện tại của Đế quốc, chịu sự quản lý của Thượng tướng Hoắc Chiết Toàn, có trang thiết bị tối tân nhất và binh lính hoàn hảo nhất Đế quốc.

Quân đội đã chiến đấu quyết liệt chống lại quân đạo chính ở hành tinh Sorensen xa xôi trong ba tháng, giành chiến thắng áp đảo, toàn thắng trở về.

Chiến hạm "Hồ Nhạn", chiến hạm chính.

Thượng tá Đường Thiệu là cấp dưới của Hoắc Chiết Toàn, đều do một tay hắn dẫn dắt.

Đường Thiệu đi dạo quanh chiến hạm chính, không tìm thấy Hoắc Chiết Toàn.

Hắn đi vào phòng chỉ huy chiến hạm.

Một người đàn ông có tướng mạo lịch thiệp đang quan sát dữ liệu, là phụ tá Đỗ Dụ của Hoắc Chiết Toàn.

Đường Thiệu cởi mũ lính ra, đi tới ngồi cạnh Đỗ Dụ hỏi: "Sao lại không thấy Thượng tướng?"

"Tìm Thượng tướng làm gì, với bộ dạng không chỉnh tề này của ngươi, kiếm chuyện để bị chửi phải không?” Đỗ Dụ liếc hắn một cái, sau đó lập tức thu lại ánh mắt, nhìn chằm chằm dữ liệu di chuyển lên xuống trên màn hình.

“Không có, cả ngày nay ta không nhìn thấy Thượng tướng đại nhân, rất tò mò.” Đường Thiệu đáp, “Còn một ngày nữa là có thể tới được Đế Tinh rồi sao?

"Ừ. Dự kiến sẽ có thể đến biên giới Đế Tinh vào lúc 5 giờ sáng mai, có thể nhìn thấy mặt trời mọc của Đế Tinh vào ngày mai."

Trở lại Đế Tinh sau ba tháng chinh chiến, dù sao vẫn làm người khác thấy rất thư giãn, tâm trạng Đỗ Dụ rất tốt, trả lời câu hỏi đầu tiên của Đường Thiệu, "Thượng tướng ở kho Trừ Xạ."

Đường Thiệu không hiểu: "Tia phóng xạ Sorensen đó sẽ phân tán ra trong một hai ngày, làm sao Thượng tướng còn phải đặc biệt đi kho Trừ Xạ chịu tội."

Đầu ngón tay Đỗ Dụ giật giật liên hồi trên màn hình, hắn trả lời, "Ngươi cho rằng Thượng tướng cũng cô đơn như ngươi, người ta về Đế Tinh, đương nhiên phải thân mật với phu nhân đã xa cách từ lâu."

Bọn họ đương nhiên không sợ tia phóng xạ kia, nhưng cơ thể Omega so với Alpha mà nói thì yếu ớt hơn rất nhiều, đặc biệt là phu nhân của Thượng tướng vẫn là một người có cơ thể yếu đuối mảnh khảnh.

Đường Thiệu nghe xong, giật mình suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống, hắn tặc lưỡi, "Thượng, Thượng tướng kết hôn hồi nào vậy?"

Đỗ Dụ nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, "Ngươi không biết sao? Ba tháng trước, lúc đó đã lên trang nhất Tinh Tế gần một tuần."

“Lúc đó ta đang ra ngoài làm nhiệm vụ, ngươi biết đó, ta không xem mấy thứ đó.” Đường Thiệu vẫn cảm thấy khó tin, người đàn ông trông như thần này thế mà đã kết hôn rồi!

"Nhưng có vẻ như chỉ đăng ký thôi, vẫn chưa kịp cử hành hôn lễ thì đã xảy ra cuộc nổi dậy hành tinh Sorensen."

“Ta cho rằng Thượng tướng sẽ hiến dâng cả đời cho Đế quốc.” Đường Thiệu xúc động.

“Kết hôn rồi thì không thể cống hiến cho Đế quốc sao?” Đỗ Dụ cau mày.

“Ta không phải ý đó.” Đường Thiệu sờ sờ mũi, “Ta vẫn cảm thấy thật khó tin ... Thượng tướng anh ấy thoạt nhìn hoàn toàn không có yêu cầu về phương diện đó.”

"Đều là Alpha, ai lại không muốn về nhà, có một Omega đáng yêu trên giường chứ?" Độ Dụ nói, "Hơn nữa, gen mạnh mẽ như vậy của Thượng tướng sẽ thật đáng tiếc nếu không để lại đời sau."

Hoắc Chiết Toàn với tư cách là một Alpha hàng đầu, đã cưới vợ ở tuổi 30. Theo như Đỗ Dụ biết, trước đó hoàng thất đã thúc giục Thượng tướng kết hôn không dưới ba lần, sắp xếp cho hắn một Omega chất lượng tốt, nhưng đều bị Thượng tướng từ chối.

“Là Omega như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của Thượng tướng chúng ta?” Đường Thiệu thở dài, “Hắn nhất định rất xinh đẹp.”

Đó là Alpha mạnh nhất Đế quốc, vị thần trong trái tim họ.

“Đúng vậy.” Đỗ Dụ đáp.

———

Làng Bích Nghi nằm trên một mảnh đất ưu việt và yên tĩnh nhất ở Đế Tinh, là nơi ở của Thượng tướng Hoắc Chiết Toàn sau khi kết hôn.

Những đôi ủng quân đội lạnh cứng giẫm trên sàn đá cẩm thạch, tạo ra nhịp điệu nhịp nhàng.

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc ——”

Trang viên trồng đầy hoa hồng chào đón chủ nhân của nó trở về, Thượng tướng trẻ nhất và xuất sắc nhất của Đế quốc.

Người đàn ông đã trở lại sau khi dẹp yên cuộc nổi dậy hành tinh Sorensen, điều này đã tăng thêm một công lao vĩ đại cho hắn.

Cao một mét chín, tóc đen, quân phục màu đen. Trên vai đeo quân hiệu, cành tùng vàng được khâu thêm ba ngôi sao vàng.

Một người đàn ông đẹp trai tuấn tú, với đường nét gần như hoàn hảo, lông mày sâu, sống mũi cao, xương quai hàm mảnh khảnh. So với vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú, điều khiến người khác càng không thể nào quên được là toàn thân lạnh lẽo, sắc sảo, khí chất lạnh lùng.

Còn có cảm giác áp bức mạnh mẽ.

Khi hắn nhìn bạn, chỉ cần liếc mắt một cái, đừng nói là đôi chân yếu ớt của Omega, ngay cả Alpha cũng sẽ rụt rè sợ hãi khi nhìn thấy.

Tại cổng lớn, quản gia đã chờ đợi từ lâu cung kính bước tới nghênh đón.

Mặt người đàn ông không cảm xúc, đôi chân thon dài không ngừng sải bước về phía trước.

Khi đi qua vườn hoa.

Hắn dừng chân, nhìn chằm chằm vào những bông hoa hồng rực rỡ nở đầy trong sân.

Không đợi câu hỏi của hắn, quản gia đã ngầm hiểu giải thích nói: "Tất cả đều do phu nhân ra lệnh cho người trồng."

Hoắc Chiết Toàn đã đi ba tháng rồi.

Ba tháng, đủ để đến mùa hoa hồng ra hoa.

Hoắc Chiết Toàn tiện tay hái một bông hồng còn đọng sương mai trên tán lá.

Hắn cầm lấy bông hồng, cất bước vào trang viên để gặp người vợ yêu dấu đang ở trong nhà.

Sau khi vào nhà, Hoắc Chiết Toàn giơ tay cởi áo khoác ra.

Nữ giúp việc kính cẩn nhận lấy và báo cáo vị trí của vị chủ nhân khác của Làng Bích Nghi, "Phu nhân đang nghỉ ngơi ở trong phòng."

Đi lên lầu.

Hoắc Chiết Toàn đẩy cửa phòng ngủ của hắn ra.

Hắn đã rời đi được ba tháng, nhưng trong ba tháng này, có một Omeg khác đã sống tại đây.

Phòng ngủ được trang trí với không gian cổ điển theo phong cách Châu Âu, tráng lệ mà tao nhã.

Trong phòng ấm cúng, yên tĩnh.

Hắn nhìn quanh một vòng, đồ đạc quen thuộc lại thêm nhiều dấu vết của một người khác.

Một người đang ngủ một mình trên ghế sofa đơn quay lưng ra cửa phòng ngủ.

Phu nhân của Thượng tướng trẻ đang nghỉ ngơi.

Hoắc Chiết Toàn lẳng lặng bước tới trước sofa, dùng đôi mắt sâu nhìn chằm chằm người đẹp đang ngủ say.

Yên tĩnh, mềm mại, xinh đẹp.

Mái tóc màu nhạt bóng mượt dính vào gương mặt, hắn có nhan sắc đủ để khiến người cá dưới biển sâu phải hổ thẹn vì gương mặt xinh đẹp này, làn da trắng như tuyết, hàng lông mi dày như cánh bướm phủ một bóng râm mờ mờ ảo ảo, hơi thở nhẹ nhàng, đôi môi mềm mại khẽ mở ra.

Cậu thanh niên mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu trắng, để lộ cổ tay và cổ chân mảnh mai.

Trên đùi cậu để một quyển sách đang mở, chắc hẳn là đã ngủ gật trong khi đọc sách.

Cậu ngủ ngon giấc, ấm áp lại vô hại, thông minh xinh đẹp, giống như một nắm tuyết, một con búp bê tinh tế dễ vỡ.

Mỹ nhân có một cái tên ấm áp xinh đẹp - Hạ Huyến, nhưng lại có cơ thể gầy yếu không tương xứng.

Khoảng nửa giờ sau, Hạ Huyến mới nhàn nhã tỉnh dậy.

Cậu dụi dụi khóe mắt, mở mắt ra, điều đầu tiên lọt vào mắt là một bông hồng xinh đẹp nằm trên trang sách đang mở.

Hạ Huyến sững sờ, liền ngẩng đầu lên.

Ngồi trên chiếc sofa đơn đối diện là Thượng tướng đại nhân vẫn đang mặc bộ quân phục.

Người đàn ông ngồi đó, không khí của cả căn phòng liền hoàn toàn trở nên khác biệt, dường như tất cả các vi phân tử trong không khí đều xoay quanh hắn.

Hắn mang đôi găng tay trắng như tuyết, cầm trên tay một tập thơ bìa cứng màu xanh lá cây, lặng lẽ lật xem từng trang.

Hoắc Chiết Toàn chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc bén như chim ưng, ánh lên tia sáng lờ mờ sâu xa, người đàn ông hé môi hỏi: "Ngủ ngon không?"

Âm thanh trầm thấp và có từ tính cao, thanh thoát như tiếng đàn Cello du dương, như thể đánh thẳng vào màng nhĩ của một người chứa đầy hoóc-môn Alpha.

Khuôn mặt trắng bệch của mỹ nhân đột nhiên đỏ ửng.

Cậu lúng túng nói: “Thượng, Thượng tướng.”

Bàn tay thon dài của Hoắc Chiết Toàn đóng cuốn kinh thi lại.

“Ngài trở về rồi.”

“Đúng vậy.”

Hoắc Chiết Toàn đứng dậy, đôi chân dài bước tới hai bước liền bước đến trước mặt cậu thanh niên kia.

Hạ Huyến ngước lên nhìn hắn, cầm cành hoa hồng trong tay nói: “Cảm ơn hoa của ngài.”

Ánh mắt cậu thanh niên ba phần thẹn thùng, ba phần ngưỡng mộ, ba phần kính sợ.

Cậu biết rõ nhất người đàn ông này thích dáng vẻ gì ở cậu.

Hoắc Chiết Toàn thu toàn cảnh phản ứng của cậu vào trong đáy mắt, hắn dịu dàng nói: "Em đã trang trí trang viên rất đẹp, thật đáng tiếc, tôi đã bỏ lỡ cùng em chờ đợi mùa hoa hồng nở."

Hạ Huyến lại nói: "Ngài là anh hùng của Đế quốc, Đế quốc và nhân dân cần ngài."

Hoắc Chiết Toàn cởi găng tay trắng như tuyết ra, duỗi tay hướng về cậu.

Hạ Huyến ngoan ngoãn đặt tay vào trong lòng bàn tay hắn.

Hoắc Chiết Toàn dùng sức nhẹ tay kéo cậu thanh niên khỏi ghế sofa lên.

Cảm xúc trong tay tinh tế và mịn màng, bàn tay của cậu thanh niên trắng trẻo đẹp đẽ như một tác phẩm nghệ thuật, điều duy nhất không bình thường chính là trên mu bàn tay cậu có một vết thương mới.

Hoắc Chiết Toàn dùng ngón tay cái quẹt qua vết thương, hỏi: "Chuyện này là sao vậy?"

Tay của Hạ Huyến co lại theo bản năng, nhưng bị người đàn ông giữ chặt.

Cậu hơi ngượng ngùng giải thích, “Em, em vốn muốn nấu súp cho ngài.”.

Hoắc Chiết Toàn kéo cậu thanh niên vào lòng, đặt lên lông mày cậu một nụ hôn.

Người đàn ông dịu dàng lại không dễ xen vào nói: "Sau này đừng làm những việc này nữa."

Hạ Huyến ngẩng đầu lên, “Ngài đã ăn sáng chưa?”

“Vẫn chưa, còn em.”

"Em đã ăn từ sớm rồi, em sẽ đi cho người chuẩn bị bữa ăn cho ngài. Ngài vừa đi đường mệt mỏi trở về, đi tắm rửa sạch sẽ trước đi nhé." Hạ Huyến nói, cậu biết người đàn ông có hơi mắc bệnh sạch sẽ.

Nói đoạn, Hạ Huyến xoay người định rời đi.

Chưa từng nghĩ lại bị Hoắc Chiết Toàn kéo lại.

Một nụ cười tái nhợt hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông, hắn nói: "Em đi cùng tôi đi."

Tắm cùng nhau? Hạ Huyến hiểu hàm ý của hắn, đột nhiên hai má đỏ lên, trái tim thầm báo lên hồi chuông cảnh giác.

Cậu ngập ngừng từ chối nói, "Em, em đã đi tắm khi thức dậy vào buổi sáng rồi ..."

“Ừm, nhưng tôi nghĩ em có thể đi cùng tôi.” Hoắc Chiết Toàn nói như vậy.

Hạ Huyến cúi đầu, giấu đi lời trêu chọc trong đáy mắt, đi tắm còn cần người đi cùng, có hợp lý không! Là điệu bộ nên có của Thượng tướng đứng đầu Đế quốc sao?

Ngay sau đó, Hạ Huyến bị bế lên.

Cậu sợ tới mức thấp giọng kêu lên, hoa hồng trong tay rơi xuống, hai tay chỉ có thể vô lực chống vào lồng ngực cường tráng của người đàn ông, tựa hồ như thích nhưng giả vờ từ chối.

Làm thế nào mà hoa thỏ ty xinh đẹp lanh lợi lại có thể từ chối trước đề nghị chăm sóc của Thượng tướng đại nhân đây?

Trong phòng tắm.

Sau khi giúp Hoắc Chiết Toàn cởi bỏ quần áo trên người ra, dù cho là Hạ Huyến, đối mặt với dáng người hoàn mỹ của Alpha đứng đầu đế quốc này thì cũng phải cảm khái một câu nam sắc liêu nhân.

Lúc này, Hạ Huyến nhìn thấy trên cổ Hoắc Chiết Toàn đeo một viên thạch anh xanh lục.

Hả?

Hạ Huyến không nhớ Hoắc Chiết Toàn có một sợi dây chuyền như vậy, hơn nữa hắn trông có vẻ như là người sẽ thích mang đồ trang sức.

Để đánh lạc hướng sự chú ý của hắn, Hạ Huyến suy nghĩ lung tung trong đầu.

Không phải vì gặp một con mèo hoang Omega nhỏ trong cuộc hỗn loạn ở hành tinh Sorensen, sau đó tặng tín vật đính ước đó chứ?

Để đánh lạc hướng sự chú ý của hắn, Hạ Huyến suy nghĩ lung tung trong đầu.

“Thượng tướng, không tháo cái này ra sao?”

"Đây là vật loại trừ bức xạ, tôi có bức xạ của Sorensen trên người, sức khỏe của em không tốt, để tránh làm tổn thương em."

Giọng nói của Hoắc Chiết Toàn trong phòng tắm càng nổi bật, gợi cảm hơn.

Hạ Huyến có hơi cảm động khi nghe được suy nghĩ tinh tế, chu đáo tỉ mỉ như vậy của hắn.

Nhưng sự cảm động của cậu rất nhanh biến mất.

Hạ Huyến ngẩng đầu chạm phải ánh mắt thèm khát của Hoắc Chiết Toàn, pheromone bá đạo của Alpha tràn ngập phòng tắm trong nháy mắt.

Vào ngày đầu tiên Thượng tướng về nhà, trước tiên phải tận hưởng Thượng tướng phu nhân của hắn đã.

Dục vọng trong phòng tắm mờ ảo, tiếng rên rỉ nức nở của cậu thanh niên kéo dài rất lâu.

Đợi Hạ Huyến tỉnh lại lần nữa, ánh nắng ấm áp lúc hoàng hôn đã chiếu trên tấm thảm trong nhà qua cửa sổ sát sàn.

Trong phòng chỉ có một mình Hạ Huyến.

Các giác quan của cơ thể đã được khôi phục, sau khi Hạ Huyến cảm nhận được sự khác lạ của cơ thể, chui vào trong chăn nhe răng trợn mắt, hoàn toàn không giống với dáng vẻ yếu đuối dè dặt trước mặt Thượng tướng, trong lòng cậu mắng chửi Hoắc Chiết Toàn một trận.

Sau đó, che lại tuyến thể* bị cắn đau ngồi dậy.

*Nếu Alpha cắn vào tuyến thể (được gọi là đánh dấu) ở sau gáy thì hai người sẽ hình thành liên kết.

Hạ Huyến là Nhị công tử của nhà Bá tước, dưới sự làm mai của Bá tước phu nhân, vào nửa năm trước đã quen biết Hoắc Chiết Toàn trong buổi xem mắt, hai người đăng ký kết hôn vào ba tháng trước.

Mặc dù Hoắc Chiết Toàn rời khỏi Đế quốc chưa đầy một tuần sau khi đăng ký do Cuộc nổi dậy của hành tinh Sorensen, xuất chinh dẹp loạn, nhưng Hạ Huyến đã ngồi ở vị trí Thượng tướng phu nhân được hơn ba tháng rồi, sau này ít nhất còn phải ngồi thêm mấy năm nữa.

Trở thành Thượng tướng phu nhân là kết quả mà Hạ Huyến mong muốn.

Trên thực tế, tất cả mọi thứ từ xem mắt đến kết hôn đều do một tay cậu lên kế hoạch. Hạ Huyến lấy dáng vẻ yếu đuối vô hại của hoa thỏ ty, đã giành được sự chú ý của Thượng tướng đại nhân, thành công ngồi lên vị trí cao.

Điều khiến Hạ Huyến tức giận là cậu luôn phải giả vờ làm ra dáng vẻ cơ thể không khỏe trước mặt Hoắc Chiết Toàn. Sau đó Hoắc Chiết Toàn vậy mà lại tàn nhẫn giày vò kẻ "ốm yếu" là cậu như vậy!

Nếu cơ thể của cậu thực sự tệ giống như biểu hiện cậu hiện ra, e rằng cậu đã sớm bị Thượng tướng đại nhân bỏ rơi trên giường từ lâu rồi.

Hạ Huyến chỉ có thể tự an ủi mình, đây là chuyện phải cố gắng chịu đựng khi trở thành Đệ nhất Thượng tướng phu nhân của Đế quốc.

Tuy rằng có chút không chịu nổi, nhưng một Omega trong thời kỳ độc thân đã lâu nhận được sự thoải mái từ Alpha, chính là an ủi tinh thần rất lớn.

Tinh thần Hạ Huyến sảng khoái lê thân thể yếu ớt ra khỏi giường.

Hoa hồng do Hoắc Chiết Toàn mang về vẫn rơi trên tấm thảm hoa văn phong phú.

Hoa hồng đã không còn tươi như lúc sáng.

Phía trên còn phủ một miếng vải màu trắng.

Là vải cá mập.

Vải cá mập hiện được công nhận là vật liệu có độ thân thiện với da nhất, nhưng từ tên gọi của nó cũng có thể nhìn thấy giá cả đắt tiền của nó.

Ngay cả hoàng thất quý tộc cũng không thể dễ dàng có được vật liệu, nhưng bộ đồ ngủ làm từ nó lại rách nát thành từng miếng trong tay Hoắc Chiết Toàn.

Hạ Huyến hừ nhẹ một tiếng, bàn chân trắng mịn giẫm lên hoa hồng, nước hoa hồng chảy ra ngấm dần lên vải cá mập và tấm thảm, còn ngấm trên chân cậu thanh niên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp