Một lúc sau tôi vẫn chưa trả lời.

[Thẩm Kiều Duy: Lại muốn chặn tôi sao?]

[Tôi: …]

[Tôi: Người vừa nãy là bạn tôi!]

[Thẩm Kiều Duy: À.]

Tôi khóc.

Dường như người này đã nhìn thấy tôi! Hơn nữa cậu ấy còn biết cả tên tôi nữa!

Chẳng lẽ hôm đó lúc tôi vào nhầm phòng thay quần áo, cậu ấy đã nhận ra tôi sao? Nhưng tôi vẫn ôm ấp sự may mắn.

[Tôi: Bạn học Thẩm, sao cậu biết tên tôi?]

[Thẩm Kiều Duy: Trong nhóm tình nguyện viên của trường, cậu tự viết.]

Tôi lập tức sững sốt, vội vàng tìm nhóm tình nguyện viên của trường.

Quả nhiên Thẩm Kiều Duy có mặt trong đó.

Hơn nữa biệt danh của tôi trong nhóm chính là… đại học năm hai – kinh tế - Thôi Doanh Doanh.

Tính trăm phương nghìn kế, tôi cũng không ngờ, chúng tôi lại ở chung nhóm trò chuyện.

Tôi hít một hơi thật sâu, đi thẳng vào vấn đề.

[Tôi: Bạn học Thẩm, cho nên cậu muốn giải quyết chuyện này thế nào?]

[Thẩm Kiều Duy: Có phải chiều nay chuyên ngành của các cậu có một lớp cộng đồng không?]

[Tôi: Dường như là thế.]

[Thẩm Kiều Duy: Chúng tôi cũng có tiết đó.]

[Tôi: Ý của cậu…]

[Tôi: Không phải là…]

[Tôi: Bảo tôi vào giờ học cộng đồng…]

[Thẩm Kiều Duy: Ừ.]

Tôi:

Đang tải…

[Tôi: Tôi có thể từ chối không?]

[Thẩm Kiều Duy: Không thể.]

Tôi: …

Tôi khóc không ra nước mắt.

Trời ơi, rốt cuộc thì tôi đã tạo nghiệt gì, khiến tôi gặp phải một sự kiện không nói nên lời thế này chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play