Hai ngày nay Thẩm Kiều Duy cũng không liên lạc với tôi.

Cậu ấy lạnh lùng với tôi hơn bất kỳ ai.

Tôi rất lo lắng, cũng rất tức giận, nhưng tôi không dám nói, dù sao tôi vẫn còn thiếu cậu ấy món “nợ máu” là một chiếc quần lót.

Ngửa mặt lên trời khóc lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play