Thẩm Lăng ngồi thẳng thắt lưng, giống như nàng đang nhai một tấn kẹo bạc hà vậy, cảm thấy tinh thần thật là sảng khoái.

Ngay cả khi cả thế giới nàng diệt vong, nàng cũng sẽ không ngất xỉu!

Có ví dụ bị phạt trượng giết chết cùng với nhốt vào trong ngục làm ví dụ, các mỹ nhân ở trước điện người nào người nấy cũng đều lặng yên không một tiếng động, yên lặng tới trình độ ngay cả tiếng hít thở cũng đều không thể nghe ra được.

Đến lượt Thẩm Lăng tiến điện, nàng nhấc chân bước qua bậc cửa cao cao, cùng nàng tiến vào còn có bốn tú nữ xinh đẹp, trong điện ngoài điện đều an tĩnh giống như nhau, cái mũi Thẩm Lăng có chút giật giật, có mùi tanh —— ngửi vào hình như là mùi máu tươi? Trong nháy mắt chỉ thiếu chút nữa là nàng đã té ngã, nhưng cũng rất may là cơ thể nàng đủ linh hoạt để kịp thời ổn định lại.

Thẩm Lăng quy quy củ củ đi theo bên cạnh bốn người tú nữ hành lễ, “Thần nữ Thẩm Lăng, bái kiến bệ hạ.”

Không có người đáp lại, Thẩm Lăng cũng chỉ có thể nửa ngồi xổm bất động thân thể.

Trên đài cao, Tạ Nguyên Tuần biểu tình lạnh nhạt nhìn đám oanh oanh yến yến phía dưới, hơi thở hắn cũng dần dần táo bạo lên, trong mắt cũng dần xuất hiện sợi tơ đỏ, mùi hương thoang thoảng trong không khí càng làm hắn muốn giết người, muốn tự tay giết!

Tạ Nguyên Tuần nói, “Đao.”

Đại thái giám Phùng công công ở bên người hầu hạ hắn vừa nghe hắn nói thể đã đem đao đưa tới trong tay hắn.

Tạ Nguyên Tuần cầm đao đi xuống nơi, có tiếng bước chân từ xa đến gần.

Thẩm Lăng cúi đầu liếc sang tú nữ ở bên cạnh đang phát run, nàng cũng ý thức được hoàng đế đang hướng về phía các nàng, còn là bộ dáng tay cầm đao nữa chứ, Thẩm Lăng ở trong lòng phát ra lời hò hét đầy thống khổ:

—— Ngươi không cần đến đây đâu!

Tạ Nguyên Tuần ngừng bước chân lại trong một chút.

Hắn vừa mới nghe được có người đang nói chuyện? Hắn quét mắt một vòng, không có phát hiện gì không đúng, vậy âm thanh vừa rồi là chuyện như thế nào đây?

Tạ Nguyên Tuần tiếp tục đi về phía trước đi.

Thẩm Lăng lại hò hét:

—— Ta đã nói ngươi không cần tới đây, làm sao mà ngươi lại tới đây làm gì, chẳng lẽ nam nhân đều không thể tự quản được chân mình như vậy hay sao? Cẩu nam nhân!

Tạ Nguyên Tuần, “. . .”

Vẻ mặt hắn vô biểu tình nhìn năm tú nữ ở trước mặt, khoảng cách cách các nàng ngày càng gần, ‘thanh âm’ này hắn nghe được lại càng thêm rõ ràng, và người nói chuyện chính là một trong số các nàng.

Tạ Nguyên Tuần lạnh lùng nói, “Ngẩng đầu.”

Mấy người ngẩng đầu lên, Thẩm Lăng cũng nhìn thấy hoàng đế trông như thế nào. Đường nét trên khuôn mặt của vị hoàng đế này thật thâm thuý, làn da tái nhợt, lông mày kiếm đen nhánh, hắn mặc một chiếc áo choàng màu đen trang trọng, thực sự mà nói, hắn thực sự rất đẹp trai, ngay cả khi trên tay hắn đang cầm một con dao dài, trên mũi đao vẫn còn đang rỉ máu, nhưng lực sát thương thế lại hoàn toàn không thể nhìn ra được từ trên gương mặt suy yếu này của hắn!

Tạ Nguyên Tuần, “Nói chuyện.”

Mấy người mang theo sự áp lực khóc nức nở kêu lên, “Bệ hạ. . .”

“Bệ… bệ hạ.”

Thẩm Lăng, “Bệ hạ.”

Ánh mắt Tạ Nguyên Tuần sắc bén vô cùng nguy hiểm lập tức nhắm ngay nàng.

“???”

Trong lòng Thẩm Lăng trở nên bồn chồn, vì sao mà lại nhìn nàng thế này?

Nếu như mà nàng không có nhớ lầm mà nói, từ lúc nàng bước chân vào điện cho đến bây giờ vẫn luôn rất thành thật mà, nàng còn hận không thể đem bản thân khóa ở trong góc tường, ánh mắt của hoàng đế Tạ Nguyên Tuần vẫn không có dời đi từ trên người nàng sang nơi khác, ở dưới áp lực cao độ như thế này Thẩm Lăng rất muốn thét lên một tiếng chói tai, nhưng mà nàng không dám, nàng sợ chết hu hu.

Mấy vị mỹ nhân khác cũng sợ hãi không thôi, Thẩm Lăng cũng run lên bần bật giống như các nàng.

Tạ Nguyên Tuần đột nhiên đem đao giơ lên đặt ở trên cổ Thẩm Lăng, nàng nhìn thấy đôi chân của những mỹ nhân xung quanh mình đang run lên cầm cập như tia chớp, Tạ Nguyên Tuần vẫn khuôn mặt vô biểu tình mà hỏi:

“Có sợ ta giết ngươi hay không?”

Nước mắt Thẩm Lăng chảy xuống.

Nàng cũng không ngờ rằng vào một ngày nào đó tuyến lệ của mình lại phát triển đến mức nước mắt nói chảy cứ thế mà chảy ra. Lúc trước ở ngoài điện nhìn thấy có người đã chết, Thẩm Lăng thực sự sợ hãi, nhưng nàng sợ hãi là sợ chính mình sẽ chết, vì bản thân đã chết qua một lần rồi nên nàng vô cùng trân trọng mạng sống của mình.

Nàng cho rằng nàng tiến cung sẽ có thể rời xa Thẩm gia, rời xa nam nữ chủ Thẩm Hi cùng với Thẩm Cẩn Tu, nàng cho rằng như thế là bản thân có thể sống được lâu, chỉ là hiện tại hoàng đế lại đang nổi điên ở trước mặt nàng!

Đao đặt ở trên cổ nàng, chỉ cần tay hắn run lên một chút là nàng đã có thể đổ máu ngay tại chỗ, chỉ là thật sự cái gì nàng cũng đều không có làm, vì sao lại muốn tới tìm nàng thế này!

Thẩm Lăng nước mắt lưng tròng, ra vẻ kiên cường nói, “Hồi bệ hạ, ta không sợ.”

—— Bệnh tâm thần giết người, người đầu tiên giết lại là ta, ta đương nhiên sợ rồi! Ta thật quá thảm mà! Ngươi lợi hại thì ngươi cũng cho ta cầm đao thử xem?

“Có thể chết ở trong tay bệ hạ là phúc phận của thần nữ.”

—— Cẩu hoàng đế, có nghe hay không, ta không muốn chết! Không muốn chết!

Tạ Nguyên Tuần, “Phụt ha ha ha ha ha.”

Dục vọng giết người cua Tạ Nguyên Tuần đã biến mất.

Hắn có thể xác nhận, hắn có thể nghe được tiếng lòng của Thẩm Lăng, hắn không hề sợ hãi loại việc lạ thế này, toàn bộ thiên hạ vạn vật đều là của hắn, chỉ cần có thể làm hắn sung sướng hắn sẽ để nàng tồn tại, Thẩm Lăng đã làm được.

Tâm tình Tạ Nguyên Tuần rất tốt, người của toàn bộ đại điện đều có thể cảm nhận được rất rõ ràng.

Thẩm Lăng, “. . .”

—— Vì sao mà hắn lại cười như vậy chứ? Ta nói có chỗ nào buồn cười lắm à? Hắn chỉ đơn thuần là cười hay là do đầu óc có vấn đề vậy? Chắc chắn là do đầu óc có vấn đề rồi đi, bỏ qua đi, ta không biết những người có bệnh.

Tiếng cười của Tạ Nguyên Tuần chậm rãi dừng lại, Thẩm Lăng ngừng thở, không biết giây tiếp theo hắn sẽ làm cái gì.

—— Hắn đã cười, là bởi vì ta mà cười à, vậy hắn hẳn là sẽ không giết ta có đúng không? Nhưng tên hoàng đế này hắn chính là một tên mất trí chuyên giết người như bệnh tâm thần vậy! Nói không chừng có lẽ sẽ là tên biến thái vừa cười vừa giết người!

—— Hắn sẽ giết ta, sẽ không giết ta, sẽ giết ta, sẽ không giết ta. . . A a a a ta muốn điên rồi, cẩu hoàng đế ngươi đồ khốn nạn này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play