Công Tôn Kiền vẻ mặt
đại biến, đột nhiên nhảy dựng lên.
Hắn không dám tin kéo
áo Lã Bất Vi cao giọng nói: “Ngươi nói cái gì? Đó sao có thể là hài tử của
ngươi?!”
Lã Bất Vi mặt không
đổi sắc nhìn Công Tôn Kiền, bình tĩnh nói: “Công Tôn đại phu vì sao nói thế?
Bất Vi không phải là nam nhân sao? Làm cho nữ nhân mang thai đương nhiên không
phải là việc khó.”
Công Tôn Kiền cả
người run lên, hồn bay phách lạc buông áo của Lã Bất Vi ra, thân thể đứng không
vững lui về sau mấy bước, ánh mắt mờ mịt lẩm bẩm nói: “Điều này sao có thể?
Lại… lại là hài tử của Lã Bất Vi ngươi… Ta vì ham chút lợi nhỏ mà làm lỡ việc
lớn của quốc chủ giao phó! Nên làm thế nào cho phải? Công Tôn Kiền ta phụ sự
nhờ vả của quốc quân, không còn mặt mũi nào sống tiếp trên cõi đời này!”
Công Tôn Kiền dứt
lời, ánh mắt chợt thay đổi, tràn ngập tuyệt vọng, rút ra lưỡi kiếm sắc bén giắt
ở bên hông đặt lên cổ.
“A a a ——! !” Máu
tanh văng lên mặt của Lục Kiều.
Nàng bị dọa không
nhẹ, ngã ngồi trên mặt đất, tiếng gào thê lương truyền ra thật xa, lại đem thê
tử của Công Tôn Kiền ở hậu viện dẫn tới.
“Phu quân à!” Nàng
trừng mắt, ngây ngốc nhìn Công Tôn Kiền ngã xuống mặt đất co giật, sắc mặt dần
dần trở nên xanh mét, nhẹ nhàng kêu một tiếng, trên mặt đột nhiên không còn
huyết sắc.
“Đông” một âm thanh nhỏ vang lên, thê tử của Công Tôn Kiền sắc mặt trắng bệch trực tiếp ngã ngửa ra đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).