Tần Tử Sở cùng Doanh
Chính đưa mắt nhìn nhau, nhẹ nhàng nở nụ cười.
Hắn xấu xa vạch trần
tình huống Phù Tô nóng lòng che dấu, nói: “Thành tích của Phù Tô không phải vẫn
luôn đứng đầu sao? Sao hôm nay lại bị xử phạt.”
Không nghĩ tới Phù Tô
lại hơi đỏ mặt, trực tiếp gục đầu xuống, âm thanh có chút ngượng ngùng nói:
“Đều là ta khi đi học không cẩn thận nghe lão sư giảng bài, thời điểm bị hỏi
không có biện pháp trả lời câu hỏi của lão sư, cho nên, mới bị lão sư xử phạt.”
Tần Tử Sở trong lòng
yên lặng “Ha ha” một tiếng, tiếp tục vạch trần lời nói dối của Phù Tô: “Lý Tư
đã gặp qua ta. Phù Tô, ta đối với sự viện cớ của ngươi thực thất vọng.”
Trấn định giả vờ của
Phù Tô thoáng chốc vỡ tan, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, không nói được một
lời trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Tần Tử Sở thở dài một
cái: “Phù Tô, ngươi muốn bảo vệ người của mình, ý nghĩ như vậy rất tốt. Nhưng lúc
ngươi đối mặt với người cường thế hơn mình dễ dàng bị vạch trần như vậy, làm
mình bị nhục nhã vì nói dối… Hôm nay trở về, trở về hảo hảo ngẫm lại đi. Hạng
Tạ, đại trượng phu đứng thẳng trong trời đất, chính mình phạm sai lầm phải tự
mình gánh vác, không nên vì tốt cho mình mà trốn tránh, cũng không nên vì có
người nguyện ý trợ giúp ngươi, liền yên tâm ngồi mát ăn bát vàng.”
Sắc mặt Hạng Tạ biến đổi theo, đã quỳ rạp xuống trước người Tần Tử Sở, cúi đầu nói: “Thượng hoàng dạy rất đúng, Hạng Tạ biết sai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.