Một ngày mùa thu, ánh
nắng ấm áp chiếu vào cửa sổ quán cà phê, xuyên qua lớp kính thủy tinh, rồi dừng
lại trên mặt bàn bằng gỗ.
Một người đàn ông
căng thẳng nhíu mày, khi phục vụ bưng tới tách cà phê, cũng không nhìn tới mà
liền đưa lên miệng.
Hắn lập tức lộ ra vẻ
chán ghét nhìn vào tách cà phê, vội vàng đem cả ly đường kế bên rót vào tách,
trong tách liền có bảy tám viên đường.
Tách cà phê màu nâu
bỗng có một lớp sữa ở trên, người đàn ông nhìn màu sắc thơm ngọt ấm áp này, vẻ
chán ghét trong mắt càng sâu.
Hắn vội vàng nhìn ra
ngoài cửa sổ, khoảng mười phút sau cửa ra vào rốt cuộc xuất hiện bóng dáng một
người đàn ông trẻ tuổi.
Người đó thoạt nhìn
rất cao lớn, tướng mạo xuất chúng, khí chất ôn hòa, mang theo một sự trầm ổn
hơn tuổi của mình.
Người đàn ông trẻ
tuổi mặc áo sơmi sọc trắng xanh đan xen, hai nút trên cổ áo tùy ý mở, lộ ra
xương quai xanh, bên dưới là chiếc quần dài màu kem đi kèm dây thắt lưng buộc
quanh vòng eo xinh đẹp tinh tế, lúc bước đi càng tôn thêm đôi chân thon dài.
Hắn nhìn thấy ánh mắt
của người đàn ông trong quán cà phê, lập tức lộ ra ôn nhu tươi cười, theo hướng
đó vẫy tay, chân đi nhanh hơn bước vào trong quán.
Trò chuyện vài câu
với ông chủ tiệm quen xong, người đàn ông trẻ tuổi liền đi đến ngồi ở đối diện
bàn.
“Ngươi vội vã bảo ta
ra đây, phải chăng lại xảy ra chuyện gì cần ta giúp đỡ ngươi giải quyết? May mà
gần tan học.” Tần Tử Sở nhẹ giọng than phiền một câu nhưng trong mắt ý cười lại
không mất, sủng nịch gõ trán bạn trai đối diện, hắn hiển nhiên đối với người
đàn ông đã nóng nảy gọi mình đến đây vui vẻ bao dung.
Người đàn ông vừa rồi
ở quán cà phê chờ Tần Tử Sở nhìn ánh mắt của hắn, tươi cười tự nhiên, nhưng
tiếp theo nháy mắt lại nghiêm mặt, tạm dừng chốc lát, buồn chán nói: “Nana đã
mang thai hơn năm tháng”.
Tần Tử Sở nghe xong
lời này vô cùng sửng sốt, trên mặt hiện ra vẻ khó tin.
Quách Na là em gái họ
hàng xa của hắn, bởi vì hắn là con một nên không thể nhanh chóng thân thiết với
cô gái này, nhưng cô ấy lên thành phố đi học, đi làm, cũng dần dần hiểu rõ nhau
hơn.
Quách Na dù sao cũng
là một cô gái đang sinh sống nơi đất khách, cha mẹ Tần Tử Sở đã dặn dò hắn cố
gắng chăm sóc cô.
Cô ấy luôn tỏ ra tươi
vui phóng khoáng, hiểu chuyện nghe lời, nhưng Tần Tử Sở cố gắng nhớ lại thật
lâu, trí nhớ trước sau lưu lại là hơn một năm về trước: hình ảnh Quách Na cùng
bạn trai chia tay.
Theo hắn biết, Quách
Na sau đó vẫn chưa tính chuyện yêu đương.
Cô ấy có phải hay
không gặp chuyện không tốt, cho nên đứa bé đã năm tháng tuổi còn không dám nói
với người nhà?
Không đợi Tần Tử Sở
hỏi, Mạnh Lương đã nhanh chóng nói: “Ngươi đi vắng, Nana bảo ta hôm nay cùng
nàng đi kiểm tra. Ta lần đầu biết phụ nữ mang thai thời gian là 40 tuần, vừa
đúng 280 ngày, hôm nay thật sự là biết thêm kiến thức! Thì ra phương pháp dự
tính ngày sinh là như vậy – bắt đầu từ ngày đầu tiên sau lần kinh nguyệt cuối
của cô ấy là ngày 24 tháng 4, thì dự tính ngày sinh là tháng 4+9=13, ngày
24+7=31, sinh đúng vào ngày 31 tháng giêng. Ngày 31 tháng giêng sang năm là một
ngày tốt. Haha, xem
*Giả phủ: Là đại gia
đình, nơi đặt bối cảnh của cuốn tiểu thuyết
Tần Tử Sở bị Mạnh
Lương liên tiếp ngắt lời cũng quên điều mình vừa muốn nói, quan tâm hỏi: “Nana
hiện tại thế nào? Hai mẹ con thân thể có khỏe mạnh không? Có cần dùng chút
thuốc bổ hay không?”
“Đứa bé rất tốt. Thầy
thuốc nói hai mẹ con thân thể đều tốt lắm, chính là mấy tháng sau khi bụng to
ra cần người thân săn sóc tốt, không có vấn đề gì khác.” Mạnh Lương thật cao
hứng nói, tựa hồ khẩn trương trước đó khi Tần Tử Sở đến đây hoàn toàn biến mất,
hắn nói tiếp: “Cha đứa nhỏ trong bụng Nana đã dự tính cùng cô ấy kết hôn, cùng
nhau nuôi dưỡng đứa bé này”.
Tần Tử Sở gật đầu,
nhẫn nại nói: “Nana cũng bằng lòng gả cho hắn sao? Đứa bé dù sao còn chưa sinh
ra, bỏ đi cái thai tuy rằng tổn hại thân thể nhưng dù sao so với việc lấy một
tên đàn ông cưỡng ép mình, cô ấy sẽ không bị thiệt thòi”.
Mạnh Lương sửng sốt,
mơ hồ nói: “A, ta muốn nói Nana rất nguyện ý, nói cho cùng có nhà, có xe, có vợ
con, cha đứa nhỏ cũng thật vui mừng, trong bụng Nana dù sao cũng là con trai”.
Tần Tử Sở nghe xong
lời này thở dài, nghĩ đến quan hệ của mình và Mạnh Lương tâm tình có chút ảm
đạm, hắn biết Mạnh Lương rất thích trẻ con, hy vọng có thể có một đứa con mang
huyết thống của mình, đáng tiếc hai người đều là đàn ông, đời này cùng một chỗ
không thể có con, hơn nữa pháp luật trong nước cũng không cho mang thai hộ.
“Đều nguyện ý là tốt
rồi. Cha mẹ Nana không ở nơi này, ta phải đi gặp cha của đứa bé, chuyện kết hôn
dù sao trước tiên cần thương lượng cho tốt, quyết không thể bởi vì cô ấy có
thai mà chịu thiệt thòi”. Tần Tử Sở lấy thái độ tự nhiên nói ra những lời một
người anh cần phải nói.
Hắn vừa ngẩng đầu,
đối diện với ánh mắt của Mạnh Lương, Mạnh Lương chột dạ nghiêng mặt sang bên
không dám nhìn vào mắt Tần Tử Sở.
Tần Tử Sở trong lòng
trầm xuống, rốt cục ý thức được sau khi hắn tiến vào quán cà phê tại sao Mạnh
Lương phản ứng khoa trương giống như là trúng năm trăm vạn, nụ cười trên mặt
nhạt đi, nhìn thẳng Mạnh Lương.
Mạnh Lương cùng hắn
một chỗ hơn 5 năm, bọn họ hiểu biết lẫn nhau rất sâu sắc.
Phát hiện ánh mắt Tần
Tử Sở, Mạnh Lương vội vàng giữ cổ tay của hắn, gắt gao chặn lại bàn tay Tần Tử
Sở, thật nhanh nói: “Tử Sở, ta biết ngươi cùng ta không giống nhau, ngươi không
phải chỉ có thể thích nam nhân. Hai người chúng ta cùng một chỗ là do ta chủ
động, bình thường ở trên giường ta cũng chưa bao giờ dám yêu cầu tiến vào thân thể
của ngươi, ba mẹ ngươi đối với chuyện ngày sau ngươi kết hôn sinh con vẫn chưa
từ bỏ. Lúc này đây đã có thể, chính là lúc này! Được không?! Nana biết quan hệ
của hai ta, đêm hôm đó chính là ngoài ý muốn, thật sự là ngoài ý muốn! Ngươi
biết ta không thích nữ nhân! Ta không nghĩ nàng lại mang thai! Ta cùng nàng
không kết hôn, hai ta vẫn giống như trước đây, ta van cầu ngươi”.
Tần Tử Sở nhìn vẻ mặt
cầu xin của Mạnh Lương, dần dần bình tĩnh trở lại, hắn vỗ vỗ đỉnh đầu Mạnh
Lương, thấp giọng cười rộ lên.
Mạnh Lương chăm chú
nhìn, đến khi thấy vẻ mặt thả lỏng của Tần Tử Sở, trên mặt liền khôi phục huyết
sắc, thái độ đắc ý đến cực độ, lòng tham không đáy nói: “Hai ta bình thường ở
cùng một chỗ, ta cũng không tốn tiền. Bây giờ đi làm vài năm tích góp được chút
tiền gởi, cha mẹ ta vừa nghe nói có cháu, đã quyết định mua nhà thu xếp cho mẹ
con họ. Sau này cô ấy mang đứa nhỏ đi theo ba mẹ ta, hai chúng ta vẫn ở cùng
nhau, không có cha mẹ ta ngăn cản, hai ta có thể càng thêm thoải mái”.
Tần Tử Sở đẩy ra ngón
tay của Mạnh Lương, đứng lên, như là nghe được một chuyện vô cùng buồn cười,
cười đến mức không dừng được.
Qua một lúc lâu, hắn
trào phúng liếc Mạnh Lương một cái, ôn hòa nói: “Ngươi cũng đã biết trong phòng
ta bất luận đồ vật gì của ngươi đều là ta xuất tiền mua, như vậy ngươi sau này
không cần bước vào chỗ của ta lần nữa. Về phần Quách Na, hai người các ngươi
nguyện ý cùng nhau thì hãy cứ tùy ý kết hôn. Không cần đến quấy rầy cuộc sống
của ta và người nhà.”
Nói xong, Tần Tử Sở
vẻ mặt bình tĩnh rời khỏi quán cà phê, để một mình Mạnh Lương sắc mặt tái nhợt
lưu lại.
Biết cô em họ tự mình
chăm sóc và người bạn trai tự xưng là “đối với phụ nữ không đứng lên được” của
mình cùng một chỗ thì có cảm giác gì?
Người khác, hắn không
rõ; nhưng đến phiên mình, Tần Tử Sở ngoài khó chịu ra thì chỉ cảm thấy buồn
cười.
Gọi điện thoại đem sự
tình nói rõ với cha mẹ, hắn có chút mờ mịt đứng ở trên đường niết mũi mình.
May mắn hôm nay không
có lên lớp, không cần đối mặt với rất nhiều học sinh nghịch ngợm gây sự. Nếu
không thực khó kiềm chế được cảm xúc.
Đứng ở trong phòng
tắm, đem nước lạnh từ đầu đổ xuống, Tần Tử Sở sảng khoái tẩy sạch một hồi đến
khi nước lạnh cóng, mặt không đổi sắc đến nằm trên giường.
Cả người truyền đến
cảm giác đau buốt, hắn thầm nói: họa vô đơn chí, mới vừa bị ngoại tình, lại còn
bắt đầu sốt cao .
Nhưng hắn một chút
cũng không nghĩ sẽ cử động.
Quá mệt mỏi, cho hắn
nghỉ ngơi một chút, một hồi là tốt rồi, hy vọng thời điểm tỉnh lại, có thể có
chút tin tức tốt.
Nắng sớm nhẹ nhàng
chiếu vào phòng, một đôi bàn tay mềm mại tinh tế vuốt ve hai má Tần Tử Sở, hắn
đột nhiên mở mắt ra, một phen dùng sức kéo lấy cổ tay đang ở trên mặt, đột
nhiên ngồi dậy, quay đầu qua, tức giận trừng mắt.
Một nữ tử mười bảy,
mười tám tuổi vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía hắn, gương mặt tái nhợt cho thấy
nàng đã bị hoảng sợ cực độ.
“Công tử, thiếp,
thiếp chính là nhận được tin tốt muốn nói cho ngươi biết”. Nữ tử nói xong, trên
mặt khôi phục huyết sắc lộ ra một tia cười nhạt, trên khuôn mặt tuyệt mỹ tràn
đầy vui sướng, tay nàng đặt giữa bụng, hai má đỏ bừng nói: “Thời điểm thầy
thuốc vừa mới đến chẩn bệnh cho công tử, thấy thiếp nét mặt khác thường, liền
lôi kéo thiếp bắt mạch một phen. Hắn chẩn đoán rằng, thiếp có mang hai tháng”.
Tần Tử Sở mặt không
đổi sắc dời tầm mắt xuống, dừng một lúc tại vòng eo nhỏ của nữ tử.
Hắn vươn tay về phía
trước dò xét, nữ hài lập tức cười ôm lấy cánh tay hắn, chủ động tiến lên cởi bỏ
vạt áo, kéo bàn tay của hắn đặt trên bụng bằng phẳng, một chút đều nhìn không
ra dấu hiệu mang thai, vuốt nhẹ qua lại, trên mặt đã muốn lộ ra vẻ tự hào của
người làm mẹ.
… Ta nghĩ, tình huống
trước mắt của mình có lẽ là xuyên qua…
Nhưng mà, nam nhân
khác xuyên qua là để xưng vương xưng bá, vì cái gì đến lượt ta, vừa mở mắt
chính là “Tin mừng được làm cha”?