Điền Kiện dù cho ngu
xuẩn đi nữa, hiện tại cũng hiểu được mình mắc mưu của Diêu Cổ, ngu xuẩn chắp tay
đem ngàn dặm đất đai màu mỡ của Tề quốc không chút chống cự tặng cho Tần quốc.
Sắc mặt hắn thoáng
chốc trở nên trắng bệch, huyết sắc hoàn toàn biến mất trên mặt.
Điền Kiện nhịn không
được tiến lên kéo chặt lấy ống tay áo của Diêu Cổ, tuyệt vọng hô to: “Diêu Cổ
ngươi lừa gạt quả nhân!! Lừa gạt quả nhân!!!”
Diêu Cổ quả thật
không còn là tiểu tử trẻ tuổi, nhưng so với Điền Kiện lại trẻ hơn rất nhiều,
hơn nữa nhiều năm trước tới nay, hắn hối hả ngược xuôi, tuy rằng thể trạng
không khỏe mạnh, cũng rất có vài phần khí lực.
Hắn đẩy vai Điền
Kiện, khóe miệng gợi lên độ cong trào phúng, mỉm cười nói: “Điền Kiện, làm
người không thể lật lọng, ngươi bây giờ đã không còn là quốc quân —— chẳng lẽ
Đại Tần ta không dựa theo hiệp định chuẩn bị cho ngươi năm trăm dặm đất phong,
cho ngươi an ổn lúc tuổi già sao?”
Điền Kiện bị sự vô sỉ
của Diêu Cổ làm tức giận đến cả người phát run.
Diêu Cổ lại cố tình cười đến càng thêm càn rỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.