Diêu Cổ thức thời
khiến Doanh Chính vô cùng hài lòng.
Hắn cũng không định
bãi bỏ toàn bộ đám bề tôi có công này, nhưng so với Vương Tiễn, Lý Mục và tộc
Mông thị có hiệu quả thực tế, một mình Diêu Cổ dựa vào đầu lưỡi có thể thuyết
khách kích động quan hệ giữa lục quốc như vậy, thật sự quá nguy hiểm.
Bất luận Diêu Cổ ở vị
trí gì trong triều, một khi Diêu Cổ không sáng suốt bằng bây giờ, mà dã tâm
bành trướng muốn công kích đối thủ, đều sẽ tạo thành tổn thương cực lớn với đối
thủ của hắn.
Ngay cả Doanh Chính
cũng không thể cam đoan mình sẽ không bị hắn thuyết phục, tiến tới làm ra quyết
định sai lầm.
Nhưng nếu bây giờ hứa
cho Diêu Cổ chức cao vinh dưỡng, kế tiếp để hắn rời khỏi triều đình, rồi trợ
giúp bên cạnh Tần Sơ trung thành và tận tâm với Tần Tử Sở, không biết thay đổi
nguyên tắc, thì có thể đồng thời giải quyết nguy hiểm mà Tần Sơ ngay thẳng có
thể gặp phải trên triều đình.
Doanh Chính gật đầu,
căn dặn: “Việc này không vội, nếu Diêu khanh giải quyết quốc chủ Tề quốc, như
vậy lần này cũng cần Diêu khanh chịu khổ chịu khó đến nơi đến chốn.”
Diêu Cổ không khỏi thở dài trong lòng: chiêu ấy của Thái tử quá độc ác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.