Tần Tử Sở cười cười,
nhẹ giọng nói: “Phi công tử tinh thông quyền mưu. Thủ đoạn nắm quyền kiểm soát
thần dân, chắc hẳn Phi công tử rõ hơn Tử Sở nhiều, chẳng lẽ ngươi không hiểu
được khi nào nên biểu lộ khuôn mặt tươi cười đối với thần dân sao?”
Vẻ mặt lần lượt xanh
rồi trắng của Hàn Phi làm Tần Tử Sở thấy có chút đáng tiếc.
Hắn mở miệng lần nữa
nói: “Phi công tử vẫn chưa từng tiếp xúc qua việc chính trị? Tâm tư sâu không lường
được, khiến thần tử không thể chạm tới của bậc đế vương đương nhiên có thể dễ
làm thần dân kinh sợ, nhưng quan trên độ lượng thì càng có thể làm cho người
khác thêm thả lỏng và tín nhiệm. Muốn nắm bắt sự “Độ lượng” này, chỉ có thể từ
từ tìm tòi.”
Tần Tử Sở để lại lời
này xong, bị Doanh Chính sớm đã không kiên nhẫn kéo lên xe, hai người lập tức
giục ngựa đi trước.
Doanh Chính gần như
mang giọng điệu chán ghét nói: “Tử Sở vì sao phải nhắc nhở Hàn Phi? Hắn là kẻ
nhanh nhẹn tài trí như vậy, ngươi chỉ cần nói một câu, hắn hầu như có thể thông
hiểu toàn bộ thủ đoạn của ngươi, ngay sau đó viết ra toàn bộ nội dung, tìm ra
biện pháp ngươi sắp sửa vận dụng.”
Tần Tử Sở nhịn không
được cười ra tiếng.
Hắn không khách khí đánh giá: “Hàn Phi thông minh, hơn nữa quá thông minh. Nhưng người thông minh đều ngạo mạn, luôn cảm thấy trong thiên hạ, người có thể so sánh với mình không nhiều lắm, thường cảm thấy bản thân cao siêu quá ít người hiểu —— nói về điểm này, Hàn Phi cũng không ngoại lệ. Nhưng trên người hắn có một khuyết điểm chí mạng, vì thân thể Hàn Phi thiếu hụt, chưa từng thật sự bước vào quyền lực, trong tay cũng chưa từng nắm giữ quyền hành. Bởi vậy, bất luận hắn phân tích mưu kế và thủ đoạn của đế vương thấu triệt ra sao, bản thân Hàn Phi cũng không có bản lĩnh kiểm soát nội dung mình viết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.