Ban ơn

Tần Tử Sở tránh thoát cái ôm của Phiếu công chúa, xòe bàn tay ra giống như một đại ca ca vỗ đỉnh đầu của nàng, cười nói: “Nhưng dù nàng nguyện ở lại trong mùa đông giá rét, cũng không phải là mảnh trời đông của ta. Nàng là một cô nương khả ái, đáng tiếc không phải là sự lựa chọn của ta.”

Dứt lời, Tần Tử Sở cất bước đi về phía Doanh Chính, dừng ở trước mặt hắn, chủ động nắm tay Doanh Chính.

Hắn điềm nhiên như không, nói với Doanh Chính: “Đi thôi. Đã đến giờ bàn bạc với Trịnh Quốc tiên sinh, đừng để hắn đợi lâu.”

Doanh Chính cho Tần Tử Sở một ánh mắt, nắm chặt lại tay của Tần Tử Sở, thấp giọng nói: “Sớm dứt khoát như vậy, thì đâu rắc rối đến nông nỗi hôm nay.”

Tần Tử Sở bất đắc dĩ cau mày, cười khổ một tiếng: “Phiếu công chúa chẳng qua là một tiểu hài tử, ta vẫn luôn cho rằng không cần tuyệt tình như vậy, nàng cũng sẽ hiểu.”

“Tuyệt tình? Một chút cũng không dứt.” Doanh Chính lắc đầu.

Hắn quay đầu liếc Phiếu công chúa vẫn si ngốc nhìn bóng dáng của Tần Tử Sở, vẻ tàn ác trong mắt lại bùng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play