Điều làm hắn ấn tượng nhất chính là khi thân thế cô bị phơi bay,
dường như cô hoàn toàn thay đổi thành một người khác, tuy rằng trong lòng có
hận cô thì hắn cũng không muốn nhìn thấy cảnh cô tinh thần sa sút, cho nên khi
thấy cô bị khi dễ vẫn như một người gỗ không biết phản kháng, thời điểm đó hắn
nhịn không được trào phúng cô, hắn hy vọng cô có thể thanh tỉnh một chút, hy
vọng cô có thể thông qua việc hắn trào phúng mà kiên cường, có thể vì bị hắn
trào phúng mà cô trở mình cũng nên .
Chỉ là hắn không đoán được tình hình vượt quá sự kiểm soát.
Đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô khóc, nước mắt chảy dài căm
thù nhìn hắn, nói, “Tạ Bác Nghệ, cậu là tên hỗn đản đáng giận nhất trên đời
này.”
Nhìn nước mắt cô, cả người hắn đều cứng lại, hắn không phải muốn
nói như vậy, hắn chỉ muốn làm cho cô tỉnh táo lại mà thôi, hắn không thật sự
muốn bỏ đá xuống giếng hay đả kích cô, thậm chí hắn chỉ muốn ôm cô vào trong
ngực, muốn vì cô lau nước mắt, muốn nói rằng hắn sẽ bảo hộ cô mãi.
Cuối cùng hắn lại không làm gì hết, có lẽ là vì khiếp đảm, có lẽ
là bởi vì tự tôn, có lẽ là bởi vì làm như vậy sẽ càng làm cô chán ghét thêm,
nên hắn không làm gì, xoay người rời đi.
Sau khi bọn họ tốt nghiệp, cô đi nước ngoài hắn cũng học đại học
ở thành phố khác, rất nhiều năm không gặp mặt hắn cho rằng thời gian sẽ trôi đi
hết thảy, nhưng khi nghe nói cô sắp kết hôn rồi, nghe nói cô có một người mới (
khúc này trong 1 bài hát mà không nhớ tên kkk) hắn vẫn khổ sở mất ngủ nhiều
đêm.
Không biết sao lại như vậy, không biết vì sao vẫn để ý cô, rõ ràng đã qua lâu như vậy còn gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.