Ngôn Băng Nhi đỏ mắt, nức nở hai tiếng mới nói:“Lục phu nhân có
điều không biết, trước kia cũng có nữ nhân muốn đeo Lục tiên sinh nhưng đều bị
tôi giáo huấn, Lục tiên sinh cũng biết chuyện này nhưng lại không nói gì, tôi
mới cho rằng lần này cũng giống vậy. Giờ trải qua những việc này tôi mới hiểu
Lục tiên sinh lúc ấy không nói gì, chỉ là vì anh ấy lười nên không thèm để ý mà
thôi.”
Trình Vũ nhướng mày: “Nói như vậy, hẳn là cô thích tiên sinh nhà
tôi, hơn nữa anh ấy đối với cô không bình thường à?”
Ngôn Băng Nhi hoảng sợ nói: “Không không không, Lục phu nhân
hiểu lầm, trên thực tế có thể hiểu là Lục tiên sinh cho tôi trở thành quân cờ,
nếu thật có gì không bình thường thì sẽ không cho tôi đi uống rượu với người
khác, lưu tôi bên người bất quá chỉ vì ích lợi mà thôi.”
“Vậy còn cô?” Trình Vũ lạnh giọng: “Đối với anh ấy cô có ý tưởng
gì? Lục Vân Cảnh không dấu diếm việc mình đã kết hôn, nếu cô biết anh ấy đã kết
hôn, vì sao còn có ý khác với anh ấy?”
Ngôn Băng Nhi vội vàng phủ nhận: “Lục phu nhân tôi không phải
người như vậy, tôi nào dám động tâm tư với Lục tiên sinh động ạ?”
Không có tâm tư mới là lạ, nếu tâm không nhúc nhích thì sẽ không
xem cô là người ngoài, cũng không dám hất rượu vào cô.
Trình Vũ cảm thấy loại người biết người khác đã kết hôn còn nhớ thương thì thật là ghê tởm, cô khép cái hộp lại ném trước mặt cô ta, không khách khí nói: “Cầm lấy đồ của cô rồi lập tức đi ra ngoài, về sau cũng đừng tới trước mặt tôi nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.