(Dữ quân cộng vũ*: Cùng múa với nhà vua, trong ngữ cảnh này có thể hiểu là cùng múa với sói, nhưng ta thấy để nguyên hay hơn là dịch hẳn ra nghĩa.)
Nếu như nói cuộc sống của Khương Bách Linh và Đại Hôi là tâm ý tương thông, như vậy ngày hôm nay bỗng nhiên nhiều thêm một Tằng Thuỷ Ngọc, đã phá vỡ đi một phần hài hòa giữa bọn họ.
Khương Bách Linh đứng trước cửa hang động phơi thảm da thú, thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh nắng tươi sáng, cô vừa sửa soạn lại da thú, vừa dùng lược xương cá chải lông ở trên mặt thảm.
“Khi nào chúng ta tìm đường về?” Một người không biết xuất hiện ở sau lưng cô từ lúc nào, tằng Thuỷ Ngọc vẫn mặc chiếc áo đen lông vũ kia, mặc dù không đội mũ, nhưng mái tóc xoăn xõa tung, bởi vì xử lý không gọn gàng cho nên rất giống tổ chim.
“Cô nói không trở về được, nhưng không thử làm sao biết! Cô cam tâm sống ở đây cả đời à, người nhà cô, công việc của cô, công quỹ của cô phải thế nào!” Nhìn cô ta lo lắng đi đi lại lại, ngốc ở nơi đây thời gian càng dài, tâm trạng cô ta càng thêm nóng nảy, có lẽ là chịu không nổi hoàn cảnh gian khổ nơi đồng không mông quạnh này, một ngày Tằng Thuỷ Ngọc phải hỏi mười mấy hai mươi mấy vấn đề kiểu thế này.
Khương Bách Linh coi như không nghe thấy vẫn chảy lông trên da thú: “Cô tới đây như thế nào?”
Cô ta ngẩn người: “Tôi không biết, tôi đang đi đến trường học, đột nhiên cảm thấy lạ, xung quanh không có lấy một ngôi nhà, sau đó tôi không thể tìm được được trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play