Lúc Huyền Á một tuổi, đã có thể đi săn thú cùng với mấy đứa bé cùng trang lứa, bọn họ học dùng cách vây bắt để giết con mồi, mỗi lần có thể thu hoạch được một đến hai con dê, hoàn toàn không cần cha nuôi nấng.
Nhà trẻ dành cho sói con của Khương Bách Linh cũng ngày càng rực rỡ, mỗi kỳ sinh sản trôi qua, ngày càng có nhiều sói con đi vào trường học nhỏ của cô, hơn nữa tuổi càng nhỏ, năng lực học tập càng mạnh.
Sau khi vợ chồng Đại Bạch sinh bốn tiểu hắc và tiểu Bạch Bạch thì lại sinh thêm một ổ nhãi con nữa, chỉ là bộ lông của mấy đứa bé ấy lại là hoa văn gấu trúc, sau khi Khương Bách Linh dạy tụi nhỏ nói chuyện, Uyên Ương và Đại Bạch liền tranh cãi rất lâu về chuyện đặt tên, nhưng cuối cùng vẫn là chủ nhà định đoạt.
Uyên Ương: Vậy gọi là Mao Mao, Đậu Đậu, Đậu Tương, (nhướn mày) anh nhìn cái gì, anh có ý kiến à?
Đại Bạch (giơ hai tay): Ta không có ý kiến!
Xuân hạ thu đông đi qua, vợ chồng Đại Hôi vẫn tình nồng như thuở ban đầu, sau khi Khương Bách Linh sinh Tiểu Hôi xong thì không mang thai nữa, cô cho rằng nguyên nhân do trình tự gen của hai người khiến tỉ lệ sống sót của phôi thai giảm xuống, bởi vì cho tới bây giờ Đại Hôi không biết tránh thai, bọn họ cũng không tồn tại vấn đề kỳ an toàn…
Vốn cho rằng đời này sẽ chỉ có một cây mộc đinh là tiểu Hôi Hôi, lúc sang hè Khương Bách Linh bỗng thấy ăn không ngon mới phát hiện, hình như cô lại mang thai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT