Rừng Tác Ốc là nơi đầu tiên Khương Bách Linh đặt chân đến, nhưng cho tới bây giờ cô mới biết rốt cuộc nó lớn bao nhiêu.
Cô Đại Hôi và Đại Bạch từng vượt qua rừng Nam Gia, cô đoán hai khu rừng này không xê xích nhau nhiều, nhưng cô đã sai rồi.
Cây cối không có điểm cuối mọc thẳng hàng, nếu nói rừng Nam Gia là hồ Động Đình, như vậy rừng Tác Ốc lớn như vương quốc Bột Hải. Dựa theo sức chân của Đại Hôi, thậm chí đi hết một ngày vẫn không thấy phong cảnh khác, trước mặt vẫn là đại dương màu xanh trùng điệp, hai người họ như hai con cá vùng vẫy trong đại dương rộng lớn.
“Đại Hôi, dừng…” Khương Bách Linh đứng sau bụi cây, trợn mắt ra dấu tay với người đứng đối diện. Đại Hôi đứng cách cô không xa ở phía sau một bụi cây, hai tay moi đất, mắt không chớp nhìn cô chằm chằm.
Giữa hai người là một con suối nước trong vắt, một con động vật có hình thù kỳ lạ đang cúi đầu uống nước. Cô đi tới nơi này lâu lắm rồi, chưa bao giờ nhìn thấy loài động vật nào có vẻ ngoài giống gấu lười đến vậy.
Nó khoác bộ lông màu xám tro, cái đuôi ngắn nhỏ màu trắng, tứ chi có móng vuốt nhỏ và dài, cơ thể mập tròn, mỗi lần nó chỉ uống một hớp nước, sau đó quay đầu lại bẹp bẹp miệng, lặp lại như vậy mấy lần, hai người Khương Bách Linh đã chuẩn bị tấn công, mà nó vẫn không phát hiện.
“Đại Hôi!” Cô quát to một tiếng, một cái bóng xẹt nhanh qua ngay trước mắt, lúc cô quay đầu lại, Đại Hôi đã hóa thân thành thợ săn đẩy con động vật kỳ lạ kia ngã nhào xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.