Đứng thẳng đi lại là hạng mục khiêu chiến gian nhất đối với Đại Hôi.
Để sói thay đổi khái niệm từ “bốn chân” thành “hai chân hai tay”, chẳng khác nào lật đổ quá khứ của tất cả chó sói từ lúc được sinh ra tới giờ.
“Đại Hôi, lại đây.” Khương Bách Linh đứng trước cửa hang động ngoắc ngoắc, Đại Hôi đứng cạnh vườn rau cách cô mười mấy bước chân, tay sói ôm một cái bát sành đựng nước, biểu tình trên mặt hơi vô tội.
“Lại đây Đại Hôi, nhanh nào.” Khương Bách Linh vỗ vỗ tay, như dỗ dành thú cưng nhà cô dụ dỗ sói, rõ ràng lúc đánh rắn bước chân vững vàng lắm, bây giờ cô gọi sói lại không chịu bước đi dù chỉ một bước.
“Ngaooo” Đại Hôi kêu mấy tiếng, thấy Khương Bách Linh không tới, không thể làm gì khác hơn lại cúi đầu quan sát con đường ngăn cách bọn họ mà cô vừa vạch ra.
Con đường từ vườn rau đi thẳng đến cửa hang động, cô dùng than đen vẽ lên đá làm ký hiệu, mặc dù xiên xẹo nhưng vẫn khá thẳng, mấy lần trước sói trực tiếp nhảy tới, kết quả bị giống cái nhỏ đuổi ra khỏi hang.
“Phải dùng chân đi, đi thẳng đường nha.” Khương Bách Linh tay cầm miếng thịt giơ trước mặt sói: “Tới đây rồi cho anh ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.