“Đùng đoàng” ngoài động sấm sét rền vang, Khương Bách Linh xuyên qua khe hở nhìn ra ngoài, thấy đứng ngoài cửa là một con sói trắng: “Ngaooo ngaooo!”, trên người hắn đã sớm bị nước mưa làm ướt, cả người chật vật, lúc này đang gấp gáp xoay mòng mòng.
“Đại Bạch?” Khương Bách Linh vừa mở cửa, hắn liền lập tức chui vào, cái loại khí chất cao lãnh miệt thị một phương ngày thường nay đã không còn, vào lúc này giống như kiến bò trên chảo nóng chạy lung tung khắp nơi, Đại Hôi rống lên hù dọa hắn, Đại Bạch mới bình tĩnh lại một chút.
“Ngao ngao ngao” hắn nhào tới cắn chân cô, như phát điên kéo ra ngoài, hàm răng sắc nhọn ghim vào thịt, Khương Bách Linh ăn đau kêu lên, một giây tiếp theo cả người Đại Bạch bị ném ra ngoài.
“Grừ grừ” Đại Hôi biến thành chó sói bảo vệ cô ở sau lưng, nhe răng nhếch miệng thấp giọng cảnh cáo với Đại Bạch.
Sói trắng lộc cộc từ dưới đất bò dậy, bị nước mưa lạnh như băng xối vào người mới tạm thanh tỉnh, hắn phục thấp chân trước, không ngừng kêu gào với bọn họ, toàn bộ sói nằm trong nước bùn bẩn thỉu, lông trắng trên người đã bị nhuộm đen.
Khương Bách Linh không biết hắn xảy ra chuyện gì, không quản mưa giông bão tố chạy đến đây, thậm chí còn vượt qua được cả nỗi sợ của mình.
Đại Hôi hơi do dự, sói không muốn để cô ra ngoài, một trong một ngoài giặng co với Đại Bạch, nhưng không được bao lâu, sói quay đầu nhìn cô xin giúp đỡ, giống như đang trưng cầu ý kiến của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.