Nạn hạn hán tới thật.

Nước trong con suối nhỏ trước nhà đã ngừng chảy, hàng ngày Đại Hôi phải ngậm bình gốm đi tới cái hồ xa hơn để lấy nước, thật ra thì tộc sói không uống nước thường xuyên, sói làm như vậy là do Khương Bách Linh cần mà thôi.

Có lúc cô rảnh rỗi, sẽ đeo cái sọt đi cùng sói, một người một sói đi xuyên qua khu rừng khô héo dưới trời nắng chang chang, đi lấy nước ở cái hồ bọn họ vẫn hay đến chơi đùa. Vốn bùn nơi đó lúc nào cũng ướt thì nay rất nhiều chỗ đã khô cằn, mực nước trong hồ cạn gần một nửa, trên bờ có rất nhiều cá chết, thu hút lũ chim ăn xác đến ăn.

Những cây to với bộ rễ lớn còn đỡ, trừ lá héo ra thì không bị ảnh hưởng mấy, nhưng cây cỏ là thức ăn chính của đám dê và hươu kia về cơ bản là tai họa ngập đầu, cỏ bị gặm không còn một cọng. Lúc thiếu thức ăn, thậm chí còn có mấy con động vật quá đói chạy đến gần lãnh địa của bầy sói để trộm thức ăn, Đại Hôi đã bắt được mấy con hươu ở trước cửa nhà rồi.

Càng về sau ngay cả nước trong đầm lầy cũng cạn, bọn họ chỉ còn cách đi đến cái hồ kia để lấy nước, đương nhiên động vật đến đó uống nước không chỉ mình bọn họ, động vật ăn cỏ động vật ăn thịt, số lượng đông đảo gặp nhau ở ven hồ.

“Grừ grừ” Đại Hôi mài móng vuốt trên đất, cách đó không xa có mấy con hươu sừng trâu chầm chậm né tránh, nhưng ngay sau bọn nó ở sâu trong rừng, là một bầy hươu khác đang từ từ đi đến.

Khương Bách Linh đội cái mũ tự chế từ lá dừa, bảo vệ da mặt khỏi ánh nắng mặt trời chói chang, cô ngồi trên lưng Đại Hôi vươn thẳng người nhìn về nơi xa, những chòm lông hoa văn khác nhau lúc ẩn lúc hiện xen kẽ sau những tán lá, thấp thoáng một bầy động vật rất lớn đang trên đường đi tới đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play