“Mày biết nó đi đâu, đúng không?”

Khương Bách Linh không biết, nhưng có lẽ con sói đen trước mặt này có thể nghe hiểu lời cô nói, trong đôi mắt âm dương hai màu của nó có nhân tính, thậm chí nó còn dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn cô.

Cô không đoán được suy nghĩ của nó, một người một sói giằng co nhìn đối phương chằm chằm, một lúc sau Âm Dương Nhãn chợt xoay người đi ra ngoài: “Grừ grừ” nó vẫy đuôi với cô, Khương Bách Linh lập tức đi theo.

Nó đi rất nhanh, không giống Đại Hôi, có lúc nó sẽ nhảy lên lao xuống nhảy về phía trước, trên người Khương Bách Linh bị thương, có thể theo sát được bước chân nó khá vất vả, đi một lúc liền thở hồng hộc.

Âm Dương Nhãn sẽ không oán không hối cõng cô như Đại Hôi từng làm, nó không nhịn được quay đầu liếc cô một cái, sau đó tung người nhảy lên trên một tảng đá lớn, từ trên cao nhìn xuống Khương Bách Linh đang kéo cái chân bị thương chậm chạp đi tới.

“Ngaooo” nó rống lên một tiếng to, cô nghĩ nhất định nó đang cười nhạo cô mà: Vừa yếu vừa nhát gan, nhưng cô không quan tâm.

Trong rừng cây rất khó phân biệt được phương hướng, vị trí rất khó tìm, lại thêm cơn mưa bụi không dứt, cô đi theo Âm Dương Nhãn được một lúc rồi, đã quên mất con đường lúc đầu, cô rất sợ con sói đen này sẽ biến mất, nhưng so với việc bị lạc trong rừng cây xa lạ, không tìm được Đại Hôi còn đáng sợ hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play