Một người một sói một bọc cá, bọn họ dùng tổ hợp như vậy đi về nhà. Khương Bách Linh cắt những con cá đó ra làm đôi rồi dùng lá dừa cẩn thận bọc lại, thận trọng như ôm một túi châu báu.
Đến bây giờ cô vẫn không thể tưởng tượng nổi, dường như ngay cả ông trời cũng giúp cô vậy, tìm được nó về, hơn nữa nó đã không tức giận nữa.
“Grừ grừ” Có lẽ Đại Hôi cũng đoán được suy nghĩ của cô, quay đầu nhìn cô hẳn hai lần. Khương Bách Linh nhìn nó kêu khò khè chỉ cảm thấy trong lòng hơi ngứa, cô rướn người lên ghé sát vào tai nó, cảm giác phần lông xù cọ xát vào lòng tay, vừa mềm vừa ấm áp.
Mà Đại Hôi bỗng nhiên biến sắc, nhẹ nhàng hất đầu cứu lỗ tai mình, nó trợn mắt nhìn cô đầy nghiêm túc, như đang nói: Ngồi ngoan nào, đừng lộn xộn nữa.
Khương Bách Linh mím môi cười, quả nhiên, mày toàn tâm toàn ý yêu tao mà, cũng chỉ có mày mới có thể mang tao về nhà.
Nhưng về đến nhà lại xảy ra chuyện không vui vẻ lắm, nhà bọn họ gặp trộm.
Thịt nướng để bên đống lửa đã mất, không biết bị con vật nào đi ngang qua trộm mất, trái cây cô để trên bàn cũng bị trộm sạch sẽ, mấy cái chén gốm mới nấu nước thì lăn ở một bên, trong nhà là một mảnh bừa bãi. Nhưng may mắn thay, con dao nhỏ để trong balo vẫn còn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.