Kỳ kinh nguyệt của cô sẽ kéo dài khoảng năm đến sáu ngày, trong đó ba ngày đầu sẽ chảy nhiều máu nhất, dùng tro nhét vào chiếc túi miễn cưỡng có thể dùng được một giờ, sau đó nhất định cô phải đổi tro và túi vải mới.
“Tránh ra nào Đại Hôi… Đại Hôi!” Khương Bách Linh nhíu mày, tay cô cầm túi vải ướt đang nhỏ nước, nước suối dưới chân pha ít màu đỏ, sói xám thì quanh quẩn bên cạnh cô không chịu đi, khứu giác của động vật nhạy cảm hơn con người gấp mấy lần, mấy lần nó bị kích thích cũng do cô.
“Grừ grừ” nhìn nó vô cùng lo lắng, cho tới giờ không có loài động vật nào chảy máu nhiều ngày mà vẫn sống được, mỗi ngày trôi qua, nó lại càng thêm kích động, Khương Bách Linh biết nó sợ mình chết, nhưng bọn họ không có cách nào trao đổi, cô nghe không hiểu tiếng sói, vì vậy cô chỉ còn cách cố gắng an ủi nó nhiều hơn.
“Tao không sao, tao không sao mà.” Cô ôm lấy sói xám đang không ngừng đẩy eo mình, nó cố chấp muốn cô đi vào nhà nghỉ ngơi, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng gầm gừ dồn dập nặng nề, chắc nó nghĩ cô bị bệnh nguy kịch như thế rồi, mà vẫn không chịu nghe lời chạy loạn khắp nơi.
“Grừ grừ” Đại Hôi cậy sức mình lớn hơn cô, khi nó kiên định với ý nghĩ của mình, lần nào cô cũng bị nó dễ dàng kéo vào trong nhà.
Củi đun trong nhà bọn họ đều là nó kiếm, lá giấy cũng là nó đi lượm ở hang ổ của bọn người chó, phàm là đồ vật cô yêu cầu, nó đều sẽ tận lực chuẩn bị.
Trên bàn làm việc bằng đá chất đầy con mồi nó săn được, trừ thịt dê và hươu, nó còn bắt cả cả gà cẩm hoa và mấy loài chim nhiều màu lông, chắc nó cảm thấy những con vật khó bắt này có lợi cho vết thương của cô, ngày nào nó cũng phải mất nửa ngày để tìm, dù mưa gió cũng không nghỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.